Đêm xuống càng ngày càng muộn, trời cũng vì thế càng ngày càng tối.
Khung cảnh ban đêm tuyệt mỹ hòa vào dòng người đông đúc trên đường, dường như ai cũng đang rất vội vã.
Bên góc đường Chu Linh và Cố Giai Thụy ngồi đối diện nhau, cả hai cùng thưởng thức vị ngon của các món ăn trên bàn vừa nhìn dòng người hối hả tấp nập.
Từng người lướt qua ánh mắt của Chu Linh làm cô chợt dấy lên một suy nghĩ.
Buông chiếc đũa đang gắp thức ăn xuống Chu Linh thẫn thờ trầm lặng từ từ ngẫm nghĩ, có khi nào đến một ngày nào đó cô bà Cố Giai Thụy sẽ không còn ở bên nhau không? Nếu ngày đó xảy ra chắc hẳn cô sẽ vô cùng đau đớn.
Nếu ngày đó xảy ra liệu Cố Giai Thụy sẽ thế nào? Đó là những câu hỏi cô lần lượt đặt ra để bản thân suy ngẫm.
Chu Linh quả thực không biết sắp tới sẽ có chuyện gì xảy đến nhưng có một điều cô luôn tự hào rằng người đàn ông trước mắt này yêu cô.
Chu Linh có bao giờ nghi ngờ về tình yêu mà Cố Giai Thụy dành cho mình chưa? Câu trả lời chắc chắn là có.
Thời còn du học ở nước ngoài cũng từng có khoảng thời gian Chu Linh ngờ vực, ngờ vực rằng tình yêu của Cố Giai Thụy liệu có phải là thật tâm.
Nếu anh chỉ vui chơi qua đường thì sao? Nếu tình yêu anh dành cho cô không phải thật thì kết quả sẽ thế nào? Đó là những điều mà Chu Linh không bao giờ dám tưởng tượng.
Nhưng trái với suy nghĩ nông cạn đó của cô thì Cố Giai Thụy đã chứng minh cho cô thấy rằng tình yêu của anh là chân thật.
Một người có ám ảnh tâm lý về việc hôn nhân gia đình như Cố Giai Thụy lại hết lần này đến lần khác nói muốn cưới cô! Đó chẳng lẽ không phải tình yêu chân thật? Một người luôn lạnh lùng với tất cả mọi thứ lại chỉ dịu dàng ấm áp với mỗi cô! Đó chẳng lẽ không phải thật tâm đối đãi? Một người bình tĩnh kiên cường lại luôn dễ dàng mất khống chế đối với những chuyện liên quan đến cô! Đó chẳng lẽ lại còn không phải là yêu cô sâu đậm?
Ngày nhìn thấy tận mắt cảnh tượng Cố Giai Thụy rơi nước mắt trong hoảng loạn lo lắng chỉ vì sợ mất mình Chu Linh đã khẳng định rằng người đàn ông trước mắt là người xứng đáng để cô yêu.
Thậm chí có lẽ không ai trên đời này có thể yêu cô hơn thế nữa.
Từ nhỏ đến lớn ngoại trừ ba mẹ chưa ai từng hi sinh vì cô nhiều như thế, cũng chính vì điều ấy khiến Chu Linh vô cùng xúc động.
Cô và Cố Giai Thụy đã quen biết nhau từ nhỏ, đối với người luôn quan tâm chăm sóc mình từ nhỏ như anh Chu Linh vẫn luôn dành tình cảm rất đặc biệt cho Cố Giai Thụy.
Nói thật thì Chu Linh chư bao giờ nghĩ lớn lên mình sẽ yêu Cố Giai Thụy, nhưng dòng đời đưa đẩy thế nào người cô yêu lại chính là anh.
Chu Linh yêu một Cố Giai Thụy bao dung luôn chở che cho cô mỗi khi phạm lỗi, yêu một Cố Giai Thụy ấm áp luôn