Lão Đại, Chỉ Có Chị Dâu Nói Ngài Lương Thiện

thuốc mới do Lão Tam điều chế.


trước sau

Rời khỏi trung tâm thành phố, xe chạy đến một khu thưa dân, phía trước chằng chịt gai thép và người canh giữ.


Nó không còn náo nhiệt như xưa, ngược lại rất tang hoang, hiện tại chỉ có vài người gác cổng.


Hoắc Tiêu có vẻ không hài lòng, sau khi vào được trong bang, biết được chính xác kẻ thù là tên nào, Hoắc Tiêu vừa xuống xe liền ra lệnh cho thủ hạ bắt giam 20 người đang gục đầu của Sở Lưu.


Mỗi nhóm một chiếc xe riêng, 20 người này bị lùa vào chung một xe, quả nhiên càng tiện để hành động.


Hắn muốn xem thử Sở Lưu cáo già đến đâu.


Lúc nãy hắn cũng không thể thả người, nếu thả hết bọn chúng về thì hổ sẽ mọc thêm cánh.


Quá may mắn là hắn trước đó đã nghi ngờ Sở Lưu nên đã không sử dụng những người này để lại trung quốc bảo vệ cô, nếu cô có chuyện gì không hay thì hắn nhất định sẽ không tha thứ cho mình.


Còn vì sao hắn biết mà nghi ngờ ư?, chính là do ánh mắt của Sở Lưu đã bán đứng hắn, Sở Lưu cái gì cũng lật được, chỉ duy nhất diễn xuất giả vờ quá dở tệ, nói đến dầu mỏ, hai mắt hắn không thể nào giấu đi tham lam.


Lúc trong xe, Hoắc Tiêu có ra lệnh thả một ít khói thuốc mê không màu không mùi do Vương Thiều Hoán mới chế tạo gần đây, mục đích là để khống chế, sau cùng là có người thử thuốc, quả nhiên rất hiệu nghiệm.


Lão Tam và Lão Ngũ không ở lại nữa, chỉ muốn đem Jakk đi băng bó và xem mấy anh em bị thương, Hoắc Tiêu liền phẩy tay cho đi.


Jakk trước khi bị kéo đi vẫn còn rất "quyến luyến" Hoắc Tiêu, bị hắn trừng mắt mới thôi nhìn nữa.


Jakk đã an toàn, tâm của hắn lúc này mới đè lại được, nhẹ nhõm hẳn đi, Hoắc Tiêu mặt lạnh rút di động đưa cho thuộc hạ:" gọi cho Muội Tứ, bảo rằng Jakk đã được cứu".


Bỏ lại một câu hắn liền đem thuộc hạ đến kho đạn, kho đạn dược nằm dưới lòng đất, lần này đến cả người phản bang cũng không biết, nếu không thì đã bị đánh chiếm mất rồi.


Hoắc Tiêu đi phía trước, áo sơ mi đen khoác áo khoác dài cứng nhắc, hắn mở cửa hầm, theo lối đi bí mật xuống lòng đất.


Hoàn hảo, không có gì bị tổn hại gì, chỉ có một lớp bụi mờ, những thứ này là vũ khí khi bang chưa tẩy trắng, Hoắc Tiêu niêm phong nó lại, đến bây giờ bắt buộc phải sử dụng nó.


Ở đây có hơn 50 người, Hoắc Tiêu liền đem súng và đạn chia cho mọi người, hắn thì lấy một mẫu súng lục bằng bạc để riêng trong hòm sắt rồi giắt vào lưng quần.


Trong ngày hôm đó, hắn tập hợp thêm người của bang đang rải rác trên khắp nước mĩ.


Không biết là Sở Lưu ngạo mạn hay đã nắm chắc phần thắng, có lẽ sẽ một chọi một.


Ở Trung Quốc, Tầm Ly Ly được báo tin thì mừng rỡ, luôn luôn tin tưởng Lão Đại mới là chân lý.


Hoắc Tiêu đợi tập hợp xong, liền quyết định chia người lên trực thăng bay đến hải cảng.


********


Tang Hỷ Dao cứ lo rồi lại lo, cô sợ hắn bị phân tâm nên khong dám gọi cho hắn, công việc nguy hiểm này đến khi nào mới kết thúc đây?.


Buổi tối ngủ cũng không yên ổn gì, cô và Tầm Ly Ly đều ở chung không rời, lúc này Tầm Ly Ly đang làm cơm tối, còn cô thì sầu lo mà uể oải nằm trên giường, đang lúc mơ màng thì Tầm Ly Ly từ bên ngoài bất ngờ chạy vào ôm chặt lấy cô, cô không hiểu gì cả....


“ Hỷ Dao, Jakk được cứu rồi ~”. Tầm Ly Ly xúc động nói, cô nghe xong cũng quá đổi vui mừng, thạt tốt quá đi mất.


Tầm Ly Ly cười xong lại nói:” lão Đại rất giỏi, có thể nói là làm, vừa xa đó liền có thể giải quyết xong xui”.


Cô dường như buông bỏ được một phần áp lực, vu vẻ hỏi:” Jakk được cứu, anh ấy cũng sẽ mau chóng trở về phải không?”.


ở đó rất nguy hiểm, Hoắc Tiêu giờ khắc nào chưa về, cô sẽ lo khắc đó.


Tầm Ly Ly đột nhiên không cười nữa, Tang Hỷ Dao bỗng có cảm giác, có khả năng dù hắn có giải quyết xong thì cũng sẽ không trở về được, cô nhíu mày:” ....có phải là không thể trở về?”.


Tầm Ly Ly chậm chạp gật đầu:” ừm.... còn nhiều chuyện bên đó chưa giải quyết xong, chắc là sẽ không trở về ngày lúc này”.


Tang Hỷ Dao ngồi xuống giường thở dài, lòng nóng như lửa đốt, cô khẽ hõi:”.... có phải sẽ giải quyết tranh chấp với băng đảng?... sẽ nguy hiểm chứ?”.


Đấu nhau với súng, mạng đổi mạng, không phải nguy hiểm thông thường thì mà là quá nguy hiểm, Tầm Ly Ly không muốn cho cô biết quá nhiều hắc ám, không nói rõ chỉ im lặng, mà cái im lặng này lại càng chứng minh được suy đoán trong lòng cô.


Cô cảm thấy cả người mình như run rẩy.....


Tầm Ly Ly đã cho Hoắc Tiêu biết chuyện mình đã nói cho cô biết, chỉ còn chờ Lão đại về giải thích nữa mà thôi.


-----------
Vì lý do truyện của ta bị copy quá nhiều, truyện mới ta sẽ không đăng trên wattpad nữa, để tránh copy không ghi nguồn.... ta sẽ đăng bên manga toon^^.


Phần dưới là phần review nho nhỏ cho truyện mới, ai thích thì có thể nhảy hố nhé^^, nàng nào không thích thì có thể bỏ qua nha~~????


****** hố mới*****


Tên: Tổng Tài, làm phản diện phải ngoan.


"Tịch Hân Nghiêng yêu thầm nam phản diện trong một cuốn tiểu thuyết mới nổi gần đây, tiếc thương mối thâm tình của Năm phản diện, cô đã bày tỏ nỗi lòng của mình bằng cách " bình luận" nghìn chữ cho Đại Thần, sau đó vì " bình luận" này mà dẫn đến xuyên không.


Thể loại: xuyên sách, nữ phụ, hiện đại, sủng, HE.
Tác giả: Di Hoàn Nguyệt".


********* một chút mở màn hố nho nhỏ********


Không khí thay đổi, mây đen kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa, những hạt mưa to nặng trĩu cứ thế trút xuống, lúc đầu là nhẹ nhàng, sau đó

là gấp rút và mạnh dần.


Cơn mưa đầu mùa tưới qua thành phố hanh khô đã nhiều tháng, cảnh vật như được sống lại.


Đường phố trống trải, chỉ thấy trong màn mưa, đến cả một chiếc taxi cũng không có.


Tịch Hân Nghiêng từ studio bước ra, tay cầm dù gấp rút chạy dưới trời mưa lớn, giẫm nước mà chạy, đôi giầy mang trên chân bị nước văng lên, bẩn một mảnh lớn, cô hít mạnh một cái, chần chừ một chút rồi quyết định mặc kệ, tiếp tục tăng tốc chạy đi.


Cô có thể đứng chờ xe bus, có thể bắt taxi, cũng có thể chờ tạnh mưa mới trở về, nhưng cô không muốn như thế, bởi vì cô trễ rồi.


Hôm nay trên Tấn Giang, Đại thần vừa ra chương mới của bộ tiểu thuyết đang rất được ưa chuộng hiện nay là “ Những Ngày chúng ta cùng vui vẻ”.


Tịch Hân Nghiêng là fan trung thành của Thất Tịch Dương Quang, cũng vì cuốn tiểu thuyết đình đám này mà yêu mến đại thần, nói đến vì sao cô biết được bộ tiễu thuyết này, nói ra cũng rất trùng hợp, Tịch Hân Nghiêng gia nhập Tấn Giang được hai năm, cách thức dạo quanh diễn đàn rất kỳ cựu, ủng hộ cho rất nhiều đại thần, sau khi kết thúc bộ “ Thượng Tướng, Đêm nay đừng lên giường” của một vị mới nổi gần đây, cho một dấu năm sao, cô lại tiếp tục lướt tìm truyện, trong lúc vô tình thấy phía dưới bình luận của một bộ truyện mà một vị Đại Thần nào đó đang đào hố được gần một tháng nay, bình luận này được rất nhiều sao bẩu chọn, cô nhìn xem thử, sau đó kinh ngạc đến tột độ, bình luận đó rất thú vị, nội dung như thế này “ Tịch Hân Nghiêng quả thật đáng ghét, cô ta nên bị nữ chính hành hình đi”.


Nếu không phải là trên Tấn Giang, cô cũng sẽ nghĩ rằng người ta đang chửi mình vô liêm sỉ, nữ phụ của bộ truyện này cũng tên là Tịch Hân Nghiêng, vì thế cô cũng bị kéo lên chửi rủa phần lớn trong bình luận.


Xuất phát từ tò mò, Tịch Hân Nghiêng liền nhấn vào xem thử, sau khi xem được vài chương liền đam mê tác giả tới bây giờ.


Sau đó, Tịch Hân Nghiêng cũng gia nhập hội xả rủa nữ phụ, máu chó văng tung tóe trên trang của người ta.


Truyện lấy một mô tuýt quen thuộc, nhưng với hành văn của Đại thần mọi thứ quen thuộc lại rất sinh động, nữ chính là con riêng của Tịch gia, sau khi Tịch Hân Nghiêng sinh ra không lâu thì Tịch Hàm Ương cũng chào đời tại một khu phố cũ nát, cuộc sống cơ khổ, năm 17 tuổi mẹ mất, nữ chính liền được đưa trở về Tịch gia.


Tịch Hân Nghiêng đang sống an lành làm một tiểu thư sung sướng, đột nhiên biết mình có thêm một đứa em gái riêng, đứa em riêng này còn rất được ba ba và gia gia yêu thích, nữ phụ liền nảy sinh lòng đố kỵ, cộng thêm việc mỗi ngày bị mẹ mình xúi giục, Tịch Hân Nghiêng liền sinh ra tâm tư Hắc ám, sau đó người mà nữ phụ thích là nam chính lại đi yêu nữ chính thiện lương, nữ phụ chính thức căm thù, làm ra những việc ngu ngốc, ra tay bắt cóc nữ chính hòng đem người đẩy xuống vách núi.


Đại thần chỉ mới viết đến đây, hôm nay sẽ biết kế tiếp sẽ như thế nào, Tịch Hân Nghiêng chán nản nhìn nữ phụ, trùng tên với cô mà sao não đã tàn đến mức độ này quả thật rất thần kỳ.


Tịch Hân Nghiêng vội vã chạy bộ về nhà, cũng may từ studio đến nhà cô cũng không phải là xa, đến nhà cũng vừa vặn đúng 5 giờ, hôm nay 5 giờ 15 đại thần sẽ ra chương mới, Tịch Hân Nghiêng thở nhẹ một cái, may quá, còn 15 phút nữa mới đến.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện