Thời gian cứ thế trôi đi, chả biết con gái họ sao lại tắm lâu như vậy nữa, Mộc Hạ vào trong đó hơn 1 tiếng rồi mà chưa thấy ra.
Bình thường đàn ông tắm chỉ mất 15-30 phút là cùng.
Đây cô tắm đến hơn tiếng lận, chả biết làm những gì trong đó nữa.
Vì chờ lâu lại nằm trên giường nên Phó Tranh cùng với Phó Duệ lăn ra ngủ từ khi nào không hay.
Năm trên chiếc giường hồng thơm dịu có mùi hương của Mộc Hạ khiến Phó Tranh ngủ ngon lành, hai tay hai chân mở rộng như muốn chiếm hết cả cái giường.
Phó Duệ thì cuộn tròn nằm sát vào Phó Tranh, cậu nhóc nhắm tịt mắt, trong tay không rời chú gấu nhỏ yên giấc bên cạnh.
Nhìn hai người họ như hai cha con vậy, giống ông bố trẻ chăm con mệt quá ngủ quên:))
Mộc Hạ một hồi ngâm mình thì cuối cùng cũng chịu bước ra.
Trên người cô mặc một bộ đồ ngủ màu trắng ngắn, để lộ đôi chân cùng với cánh tay mảnh mai, trắng muốt.
Vì vừa tắm gội xong nên nhìn cô rất quyến rũ và mỏng manh thêm muôn phần gợi cảm.
Vừa ra khỏi phòng tắm, đập vào mắt cô là hai thân thể trên giường, giống một con khủng long và một quả trứng tròn vo nằm bên cạnh.
Cô nhìn chỉ biết cười, hai người họ bây giờ thật dễ thương làm sao, yên bình vô lo vô nghĩ.
Không nhịn được, cô rón rén đi đến gần để ngắm rõ hơn.
Càng nhìn lại càng thấy thích:
"Đồ khủng long ấp trứng."
Cô vừa cười thầm vừa chỉnh lại chăn và tư thế cho hai người họ, sợ nằm kiểu vậy sáng mai sẽ bị đau mỏi người.
Phòng của cô mà đến ngủ như thật ấy, lại còn bành trướng thế nữa.
Nhưng nhìn thế nào cũng không nỡ gọi dậy, Mộc Hạ chỉ bất lực cười, đặt lên môi Phó Tranh một nụ hôn nhẹ:
"Ngủ ngon."
Rồi cô trở vào bàn học chuẩn bị bài thuyết trình cho ngày mai.
Cô rất tập trung vào công việc, không để ý những thứ xung quanh.
Bỗng từ đằng sau một thân thể ấm nóng chợt tiến lại ôm lấy khiến cô có chút giật mình.
Nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, cô nhận ra người đó là ai, nhận ra hơi thở, vòng tay quen thuộc:
"Phó Tranh đừng náo để em học."
Phó Tranh càng ôm chặt cô