Đến nơi mọi ánh mắt dồn về chiếc xe sang trọng đỗ ở cổng trường.
Đôi trẻ nhẹ nhàng bước xuống dẫn theo cậu nhóc dễ thương đi vào trường.
Sự xuất hiện của họ thao túng mọi ánh nhìn ngưỡng mộ.
"Ồ gia đình kia hạnh phúc quá, đúng trai tài gái sắc, lại đẻ được cậu con trai dễ thương như vậy.
Thật ngưỡng mộ."
"Trong họ quen quen.
Hình như là Phó Tranh thiếu gia.
Nhưng cậu ta lấy vợ khi nào vậy? Lại còn có con kháu khỉnh như vậy nữa?"
"Aiza, lấy lúc nào chả được, cô gái bên cạnh không phải vợ thì cũng là người yêu, nhìn đẹp đôi thế còn gì?..."
Mọi ồn ào náo động hướng về phía bọn họ, nhưng dường như Mộc Hạ chả quan tâm mấy, vẫn vui vẻ tham quan quanh trường mẫu giáo.
Đi được vài vòng rồi trở lại lớp học của Tiểu Duệ chờ giáo viên đến triển khai.
Đang ngồi, bỗng Phó Duệ kéo nhẹ tay cô ra hiệu nói thầm.
Mộc Hạ hơi thắc mắc nhưng cũng cúi xuống nghe thử.
"Chị ơi em ra ngoài chơi với các bạn chút nhé?"
Tưởng chuyện gì lớn lao lắm, Mộc Hạ xoa đầu cậu cười:
"Được nhưng chút nữa phải quay lại nhẹ, đừng đi ra ngoài xa quá."
"Dạ."
Phó Duệ vui như được mùa lao vút ra ngoài, nhìn cậu bé hí hửng như vậy, Mộc Hạ cũng vui theo, cô dựa vào vai Phó Tranh nở nụ cười hạnh phúc:
" Cuộc sống nhiều khi chỉ vậy là đủ.
Nhìn Phó Duệ như vậy bỗng em thấy thích trẻ con sao sao á."
Đột nhiên Mộc Hạ suy tưởng đến tương lai, nghĩ đến chuyện sau này.
Không biết khi sinh con thì con sẽ giống cô hay giống Phó Tranh, nếu có con rồi thì không biết Phó Tranh sẽ phản ứng ra sao nữa.
Cô tự nhiên thấy hứng thú, có chút vui vui:
"Anh thích trẻ con không?"
....
"Anh?"
Bỗng Phó Tranh im lặng từ đầu đến giờ, hắn chả nói câu gì mắt chỉ dán vào chiếc điện thoại.
Mộc Hạ tụt hứng, có người con gái nào vui nổi khi người yêu bơ mình đâu chứ.
Mộc Hạ cũng vậy, nhìn cái sắc mặt không quan tâm đời kia của hắn cô chỉ muốn đá cho một cái.
Mộc Hạ nổi giận đùng đùng buông tay hắn ra ngồi thẳng dậy, quay