Lão Đại Đều Yêu Ta

Lão đại thứ hai: Cấm dục ảnh đế (15)


trước sau

Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả.

Convert: Wikidich.

Editor: Bắc Chỉ.

Thẩm Dục Xuyên và Khương Nhuế lại một lần lên hot search, trên mạng cơ hồ nổ tung nồi.

Cp phấn hường của hai người đương nhiên vui mừng khôn xiết, quần chúng ăn dưa không phấn không hắc như cũ vây xem, dư lại fans lý trí tỏ vẻ chúc phúc, có người chạy đến dưới Weibo Khương Nhuế phun phân đầy miệng mắng loạn một hồi, lòng đầy căm phẫn, nói thẳng là nhìn lầm Thẩm Dục Xuyên, cứ tưởng rằng hắn là người có nội hàm*, kết quả còn không phải coi trọng mỗi cái mặt, trừ bỏ ngực ra thì cũng là tuyến mười tám.

*Nội hàm của khái niệm "người" là tập hợp nhiều như: sinh vật duy nhất có dáng đi thẳng trên hai chân sau, có bộ óc phát triển vượt bậc so với động vật, biết suy nghĩ, có khả năng sáng tạo... - wikipedia.

Còn một số hắc tử (người bôi đen) nhân cơ hội đục nước béo cò, nói không rõ ràng, ám chỉ vai diễn điện ảnh lúc trước của Khương Nhuế, là do cô dùng thủ đoạn không chính đáng cướp vai của người mới nào đấy. Còn ám chỉ ngoài Thẩm Dục Xuyên, Khương Nhuế còn cùng đạo diễn trứ danh quan hệ thân mật.

Khương Nhuế cho tới bây giờ, tính ra đã tham diễn hai tác phẩm, một bộ còn đang quay chụp, vẫn chưa chiếu phim. Vị đạo diễn trứ danh này chỉ ai, không cần phải nói mọi người cũng biết.

Nhưng lời đồn đãi này không có bao nhiêu người tin tưởng, Vương Kỳ Khôn tuy rằng tính tình bạo, nhưng tài hoa và nhân phẩm vẫn làm nhiều người kính nể.

Quả nhiên, lúc sau lục tục có nhân viên đoàn phim Hiệp Đạo đi ra làm sáng tỏ, ngược lại đem người mới kia và kim chủ lột đến sạch sẽ.

Dựa trên mạng một đợt tiếp một đợt, hai đương sự thì dẹp điện thoại sang một bên, chạy đến nước ngoài nghỉ phép.

Bắc bán cầu lúc này là mùa đông, nam bán cầu mùa hè nhiệt tình như lửa.

Khương Nhuế mặc Bikini nằm dưới cây dù, trên mũi đeo kính râm, trong tay ôm trái dừa, đôi chân dài vừa thẳng vừa trắng đặt trên ghế nằm lắc qua lắc lại.

Thẩm Dục Xuyên nói muốn ở trên bờ cát xây lâu đài cho cô, đắp nặn nửa ngày đến cái hình thức ban đầu cũng làm không ra, mắt không nhịn được liếc đến trên người cô, cuối cùng đơn giản đem cái xẻng ném đi, trực tiếp ngồi trên cát nhìn cô.

Khương Nhuế nhận thấy được tầm mắt hắn, cố ý trở mình, ghé vào trên ghế nằm, đầy mặt chờ mong nhìn, "Lâu đài của em đâu?"

Hai luồng mềm thịt tuyết trắng như mỡ dê ngọc chịu đè ép, miêu tả sinh động.

Thẩm Dục Xuyên theo bản năng sờ sờ cái mũi, cảm thấy xoang mũi có điểm ngứa.

Hắn ho khan một tiếng, gian nan mà giả bộ làm như không có việc gì, "Xây bằng cát không thú vị, hôm nào đi lâu đài thật một chuyến."

Khương Nhuế nhếch lên chân quơ quơ, chống cằm nói: "Hai người chúng ta không rủ thêm Tiểu Trần ca, liệu cậu ấy có cảm thấy buồn không?"

"Cậu ta ước gì không cần ra cửa, có thể ở lỳ trong nhà." Thẩm Dục Xuyên tới gần cô.

Khương Nhuế xoay người ngồi dậy, cầm lấy điện thoại, đem đầu dựa vào vai hắn, "Nói Smile."

Thẩm Dục Xuyên nghe lời bày tư thế smile.

Khương Nhuế chụp một tấm, bắt đầu đùa nghịch mở Weibo.

"Muốn làm gì?"

"Đem ảnh post lên nha, mấy cô bé con mỗi ngày đều ở dưới Weibo em cmt, nói sẽ kiên định ủng hộ chúng ta, để bọn mình ở bên nhau, em muốn khoe bức ảnh này cho các cô ấy xem."

"Không được khoe tấm này." Thẩm Dục Xuyên lấy điện thoại của cô.

"Vì sao?" Khương Nhuế duỗi tay đoạt lại, không cướp được.

"Tấm này không đẹp, chúng ta chụp tấm khác."

Thẩm Dục Xuyên nhìn chung quanh, với lấy áo khoác quấn lên người Khương Nhuế, sau đó ôm lấy cô chụp một tấm.

Khương Nhuế nhìn thoáng qua, so với tấm lúc nãy, tấm này cô bị bao đến kín mít, đừng nói ngực, đến cổ cũng không lộ ra.

"Tấm này quá xấu," cô kháng nghị, "Em không thích!"

"Sao có thể, rất đẹp mà."

"Đẹp chỗ nào? Trợn tròn mắt nói dối, đến cổ cũng không có, như con cóc thấp lè tè. Không được, một là đăng tấm trước, không thì chụp lại."

Hai người cò kè mặc cả một trận, cuối cùng Thẩm Dục Xuyên bại trận, đồng ý cho cô chụp một tấm lộ cổ lộ cánh tay lộ xương quai xanh.

Hai người càng thân cận, cô liền lộ ra những mặt tính cách khác, hắn càng không có biện pháp ngừng thích cô.

Hiện tại chỉ cần cô nheo mắt một chút, thanh âm vừa nũng nịu vừa giận hờn, mặc kệ là làm gì, hắn đành phải đồng ý.

Nhưng có khi, cô lại đáng yêu đến mức làm lòng người mềm mại, tỷ như trước mắt.

Khương Nhuế cái trán cọ cọ cằm hắn, thuận miệng ở trên cổ hắn mổ một cái, "Thẩm lão sư chụp em thật đẹp mắt."

Thẩm Dục Xuyên chỉ có thể ôm lấy cô, nhìn bức ảnh đăng lên, âm thầm đem vị giấm chua nuốt xuống bụng.

Giới giải trí luôn không thiếu đề tài, hai người bọn họ chơi đùa hai ngày, rất nhanh đã có tin hot về một nam minh tinh che lấp.

Khương Nhuế đăng ảnh lên, phía dưới lập tức xuất hiện rất nhiều bình luận.

"Thật sự ở bên nhau?"

"Thì ra là cùng Thẩm đại đại nghỉ phép, hai người nhìn thật xứng đôi!"

"Thế mà còn có mặt mũi xuất hiện, rác rưởi lăn khỏi giới giải trí!"

"Lầu trên là chó nhà ai? Cắn loạn như thế cẩn thật ta một gậy đánh chết."

"Mắng chửi quả thật là loại không có tố chất, người ta yêu đương thì làm sao? Lại không phạm pháp, lại không xúc phạm đến đạo đức, còn tốt hơn mấy loại kết hôn xong ra ngoài làm loạn."

"Oa, tiểu tỷ tỷ trắng vậy nha. [ nước miếng ]"

"Thẩm đại đại chuyển phát! Ý tứ là muốn công khai hoàn toàn sao?"

Khương Nhuế mò vào Weibo Thẩm Dục Xuyên, cmt phía dưới bình thản rất nhiều.

Kỳ thật so với mấy hôm trước tinh phong huyết vũ*, hiện tại khu bình luận đã có thể nói như xuân phong ấm áp, tuy rằng còn có một hai cmt ngốc nghếch bôi đen, đại bộ phận fans còn tính là lý trí.

* Tinh phong huyết vũ : đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh.

Khương Nhuế liếc vài lần, quay đầu lại đối Thẩm Dục Xuyên cười nói: "Quả nhiên còn phải người đồng hành, có người nào đó trợ giúp, việc em ôm đùi đều không tính."

"Em không ôm đùi." Thẩm Dục Xuyên nói.

Khương Nhuế đang muốn nói giỡn, liền thấy Thẩm Dục Xuyên đem đùi đến bên cô duỗi duỗi, ngữ khí tựa hồ có chút tiếc nuối, "Nó chưa được em ôm."

"Anh thật ấu trĩ." Khương Nhuế cạn lời, duỗi tay ở trên đùi hắn đánh một cái.

Buổi tối có tiệc lửa
trại bên bờ cát, hai người đều không thích náo nhiệt, chỉ ở trên ban công khách sạn xem.

Đột nhiên tin nhắn của Tiểu Trần gửi đến: "Thẩm ca, bác gái gọi điện thoại hỏi em, việc Tiểu Hạ, anh muốn nói như thế nào?"

Thẩm Dục Xuyên quay đầu nhìn Khương Nhuế, cô ghé vào lan can ban công, chuyên tâm xem hoạt động bên bờ cát, ngọn lửa cùng ánh đèn lọt vào trong ánh mắt, giống như sao trời lập loè.

Nhận thấy được tầm mắt của hắn, Khương Nhuế quay đầu, "Làm sao vậy?"

"Tiểu Trần nói mẹ anh hỏi thăm em."

"Sau đó?" Khương Nhuế tới gần một bước, "Thẩm lão sư có phải cảm thấy em xấu đến mức không thể gặp cha mẹ chồng?"

Hai người khoảng cách rất gần, Thẩm Dục Xuyên ôm lấy eo cô, chậm rãi buộc chặt, "Anh sợ em đột nhiên cảm thấy quá nhanh quá."

"Vậy ngày đầu tiên thông báo yêu cầu ở chung thì sao?, anh nói những lời này không đỏ mặt sao?" Khương Nhuế trêu chọc hắn.

Thẩm Dục Xuyên muốn mở miệng, cô lại nói: "Em biết anh sẽ nói, dựa theo kế hoạch ban đầu thì sẽ không nhanh như vậy, kỳ thật em rất tò mò, dựa theo kế hoạch trong miệng Thẩm lão sư, nếu là bình thường, trình tự yêu đương thế nào vậy?"

Thẩm Dục Xuyên thẳn thắn nói cho cô biết, "Đầu tiên phải có giai đoạn theo đuổi, chính thức thông báo sau đó bắt đầu qua lại, sau đó là dắt tay, ôm, hôn môi, sau đó -- ừm..."

Khương Nhuế cười khẽ ra tiếng, vươn đầu ngón tay ngọc bạch ở trên ngực hắn vẽ xoắn ốc, cố ý hỏi: "Ừm là có ý tứ gì? Sao em nghe không hiểu chút nào vậy?"

"...Em biết." Thẩm Dục Xuyên thanh âm có điểm quẫn bách.

Hắn biết hiện tại cô đang trêu cợt, nhưng vẫn ôm không buông.

Khương Nhuế lại cười cười, "Vậy dựa theo kế hoạch kia, khi nào mới có thể -- ừm?"

Thẩm Dục Xuyên cổ họng rõ ràng lăn lộn một chút, mới nói: "Quyết định lúc kết hôn xong."

"Xem ra Thẩm lão sư còn rất bảo thủ, dù sao đây cũng là thể hiện trách nhiệm." Khương Nhuế đề tài vừa chuyển, "Anh trả lời tiểu Trần ca chưa?"

"Chưa."

"Anh để tiểu Trần ca nói ra tình hình thực tế, không cần thay em che dấu cái gì. Nếu em là bác gái, con trai ba mươi tuổi mới quen được một người bạn gái, trong lòng chắc chắn vừa sốt ruột vừa tò mò nha."

Thẩm Dục Xuyên đem người ôm lấy, cằm để ở ở đỉnh đầu cô, "Em rất tốt, không cần che dấu."

"Yô? Miệng ngọt như vậy, để em nhìn xem có phải ăn vụng đường hay không." Khương Nhuế ôm trụ mặt hắn, nhón mũi chân, ở trên môi hắn liếm một chút, dư vị dường như hợp miệng, đầu lưỡi phấn nộn giữa môi răng như ẩn như hiện.

Còn không đợi cô nói ra đáp án, Thẩm Dục Xuyên đã sớm không kiềm chế được, nhiệt tình hôn truy đuổi, hận không thể đem cả người cô nuốt vào bụng.

Sau một hồi, tiếng nói hắn khàn khàn, bám vào bên tai cô: "Nếu anh nói muốn kết hôn nhanh một chút, em có cảm thấy quá qua loa không?"

"Ưm..." Khương Nhuế sờ sờ môi, có chút sưng, tê tê ngứa ngứa, "Qua loa hay không qua loa thì cũng đến với nhau, có một số người không hợp nhau tiêu tốn mất ba bốn năm qua lại, cuối cùng vẫn không chung bước, nhưng nếu là Thẩm lão sư --"

"Thế nào?" Thẩm Dục Xuyên truy vấn.

Khương Nhuế để hắn chờ không nổi, mới xì cười một tiếng nói: "Nếu là Thẩm lão sư, thời điểm gặp mặt đầu tiên, em liền biết chính là anh, không có người khác."

Thẩm Dục Xuyên ngừng thở, phảng phất như không thể tin được, một hồi lâu sau, mới trấn định, khẩn trương hỏi: "Không phải nói sợ anh sao? Lúc đầu còn trốn tránh anh."

"Anh muốn nghe một nửa hay là nghe toàn bộ?" Khương Nhuế mặt mày mỉm cười nhìn hắn.

"Đều muốn nghe."

"Thật tham." Khương Nhuế cười nói, "Lúc trước em cũng đã nói, có chút sợ anh, cảm thấy anh không dễ tiếp cận, đây chỉ là một nửa. Nửa còn lại, khi em ở phim trường thời điểm nhìn thấy anh, trong lòng liền cảm thấy thật vui mừng, Thẩm lão sư lãnh đạm như vậy, căn bản không không nhìn em, không có biện pháp, em chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp khiến cho anh chú ý."

Thẩm Dục Xuyên trầm mặc.

Khương Nhuế ngẩng đầu nhìn thẳng mắt hắn, khóe miệng vẫn hàm chứa cười, "Làm sao vậy? Có phải cảm thấy em rất đáng sợ?"

"Không," Thẩm Dục Xuyên lắc đầu, "Anh chỉ là... Cảm thấy thực may mắn, may mắn ánh mắt đầu tiên em thấy là anh."

"Cho nên nha." Khương Nhuế gõ ngực hắn, "Lúc nãy anh nói phải có giai đoạn theo đuổi, chúng ta cũng có, chẳng qua là em theo đuổi anh. Về sau người khác hỏi, anh đừng nói ngược, em chính là bằng bản lĩnh theo đuổi Thẩm đại ảnh đế."

"Anh thì sao?"

"Anh làm sao? Anh đương nhiên là dựa vào mặt mới hấp dẫn được em." Khương Nhuế bụm mặt hắn, "Nếu không vì gương mặt này, em mới coi thường anh đấy."

Thẩm Dục Xuyên vuốt cằm suy xét, "Xem ra lúc đi về nên kéo da, tước cốt (xương) gì đó."

Khương Nhuế đe dọa nói: "Nếu chỉnh tàn, em liền đá anh."

"Anh biến thành kẹo mạch nha dính em."

"Biến thành da mặt dày mới đúng! Đúng rồi, có phải anh quên cái gì rồi không?"

"Hẳn là không có."

Điện thoại bị ném ở một bên, liên tục nhảy ra mấy hàng tin nhắn.

"Thẩm ca, anh đâu rồi?"

"Thẩm ca?"

"Tiểu Hạ?"

"ây nha nha..."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

10/06/2019 - Hoàn thành.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện