Vì nóng lòng lo lắng an nguy của cô nên lời anh nói có chút lớn tiếng làm cô sững người vì cả hành động lẫn lời nói.
Sao khi định thần cô khẽ cười nhẹ đưa tay vỗ nhẹ lưng anh trấn an nói:
"Tôi đi dạo một lúc cho khuây khỏa thôi,chắc lúc đi tôi quên nhắn với anh một tiếng làm anh lo rồi!"
Buông cô ra đưa hai tay ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn của cô anh dịu giọng hỏi:
"Tại sao khi nãy mọi người gọi em không được?"
Cô ngỡ ngàng lấy điện thoại từ trong túi quần ra thì mới phát hiện là hết pin cô xoay màn hình về phía anh lúc này anh mới thực sự an tâm.
Nhìn cô gái nhỏ trước mắt anh từ từ áp môi mình phủ lên môi cô,hành động bất ngờ của anh khiến cô thiếu chút nữa là hét toáng lên.
Nụ hôn không sâu cũng không mãnh liệt mà nhẹ nhàng ấm áp đến lạ thường.
Đến khi buông tha cho đôi môi của cô thì gương mặt kia cũng đã ửng đỏ hết rồi,anh ghì đầu cô vào lồng ngực nam tính của mình thỏ thẻ nói:
"Lần sao em muốn đi đâu chỉ cần nói tôi sẽ đưa em đi,chí ít cũng nên nói cho tôi biết nơi em muốn đến để tôi an tâm.
Em cứ đột ngột biến mất thế này tôi thực sự sợ đấy!"
Như bị thôi miêng bởi lời ngon tiếng ngọt cô ngoan ngoãn gật đầu như một chú mèo vâng lời chủ nhân.
Anh nắm lấy tay cô rồi cả hai cùng ngồi xuống bãi cát vàng gió làm tóc cô bay bay gương mặt thanh tú được ánh sáng chiếu vào dường như càng thêm xinh đẹp.
Hít một hơi cô cười tươi nhìn anh nói:
"Tôi giao hết bản thân mình cho anh thế nên anh phải hứa với tôi không bao giờ được phản bội tôi biết chưa?Nếu không tôi sẽ chính tay giết anh đấy"
Cô đưa ngón út ra anh vui mừng khi cô chấp nhận anh liền hợp tác đưa tay ra móc ngoéo rồi đập tức ôm lấy cô xoay mấy vòng liền trên các trông thật ngọt ngào.
Bọn họ quyết định đón bình minh cùng nhau rồi mới trở về,khi thấy xe anh Tuấn Kiệt và mọi người đều nhào đến xem.
Cô chỉ kịp bước xuống xe tất cả đã vây quanh hỏi cô dồn dập:
"Yến Yến,từ tối đến giờ em đi đâu vậy làm anh lo chết được rồi!"
"Chị dâu chị đi đâu sao