Hôm nay Vân Linh đi xin việc cô tự tin với tấm bằng của mình cô sẽ có được một công việc tốt, Gia Ngộ nhìn thấy vẻ sốt sắn của Vân Linh trên môi hắn bất giác nở một nụ cười.
"Anh sẽ đưa em đi.
"
Vân Linh liền từ chối.
"Không cần đâu anh đã có người đến đón em đi rồi.
"
Gia Ngộ khó hiểu hỏi.
"Là ai?"
Vân Linh đưa một ngón tay lên miệng nói.
" Bí mật.
"
Nói rồi cô vội vàng chạy ra ngoài, Gia Ngộ cảm thấy trong lòng trở nên khó chịu hắn đứng trên lầu nhìn xuống là một chiếc xe thể thao màu đen đã đậu trước nhà, một thanh niên cũng trạc tuổi của Vân linh bước ra, cô liền đi đến ôm chầm lấy anh ta, gương mặt của Gia Ngộ bỗng trở nên tối sầm lại ánh mắt của hắn vô cùng sắc lạnh như muốn giết người, Gia Ngộ lấy chiếc điện thoại ra gọi cho thuộc hạ.
" Điều tra thân phận của người vừa chở Vân Linh rời đi.
"
Vân Linh ngồi trên xe cười rất tươi nhìn sang Lâm khiết rồi nói.
" Hôm qua vừa về đến nhà mệt quá em đã ngủ quên không gọi điện cho anh
được.
"
Lâm khiết cười dịu dàng nói.
" Không sao chúng ta đi ăn gì đi để em có thêm tin thần để phỏng vấn được tốt hơn.
"
Vân Linh gật đầu nói.
" Ý kiến không tồi.
"
Hai người đã trở thành người yêu của nhau được hai năm rồi, lúc Vân Linh vừa tốt nghiệp cấp ba hôm đó đi chơi với đám bạn ăn mừng vì mình đã trưởng thành cô vô tình gặp được Lâm Khiết hai người đã thích nhau từ cái nhìn đầu tiên và bắt đầu tìm hiểu nhau, hai người đã yêu xa được hai năm nhưng tình cảm không thay đổi Vân Linh đã dự định cho tương lai của mình cô sẽ tìm một công việc ổn định có thể tự chủ về kinh tế cô sẽ dọn ra ngoài sống riêng không làm phiền đến Gia Ngộ nữa cô muốn hắn kết hôn có được một gia đình cho riêng mình để hắn không thể bận lòng vì cô nữa.
Vân Linh đi đến buổi phỏng vấn mọi thứ rất suôn sẻ đối với cô họ không làm khó gì Vân Linh cả mà tuyển thẳng cô vào làm, Vân Linh vô cùng khó hiểu nhưng cô đâu biết Gia Ngọ đã đứng đằng