Điều quan trọng nhất trong tình yêu là sự thành thật không che giấu nhau bất cứ điều gì, nhưng Vân Linh vẫn
không cảm nhận được ở Gia ngộ một sự chân thật nào, dạo này hắn hay đi sớm về khuya có khi cả tuần cũng chẳng thấy về nhà, Nguyệt Lam quay trở về như là một cánh tay đắc lực của Gia Ngộ cô ta thay mặt hắn xử lý bao nhiêu nhiệm vụ bảo mật, còn Vân Linh thì suốt ngày chỉ việc quanh quẩn trong nhà cô cảm thấy vô cùng chán ghét bản thân tại sao cô lại không được mạnh mẽ như Nguyệt Lam để có thể giúp đỡ Gia Ngộ một phần chỉ trách là cô quá được hắn bảo bọc, có đôi lúc Vân Linh cảm thấy vô cùng tuổi thân cô có cảm giác Gia Ngộ luôn có một thứ tình cảm gì đó đặc biệt đối với Nguyệt Lam.
Hôm nay Vân Linh quyết định đi đến bến cảng kho chứa hàng của Gia Ngộ xem tình hình làm việc của hắn như thế nào, cô không muốn ở nhà chờ đợi sống dưới sự che chở của Gia Ngộ, vệ sĩ đưa cô đến bến cảng vừa đến nơi Vân Linh đã thấy Gia Ngộ và Nguyệt Lam đang cười nói vui vẻ với nhau, trong phút chốc trái tim của cô bỗng đập nhanh cảm giác ấy là sao đúng cô đang rất ghen tị với Nguyệt Lam nhưng lại không có đủ tư cách để tức giận bởi vì cô đã làm gì được cho Gia Ngộ chỉ toàn mang lại phiền phức cho hắn, Gia Ngộ quay sang nhìn thấy Vân Linh vẻ mặt hơi bất ngờ đứng lên đi về phía cô.
" Em đến đây để làm gì?.
"
Vân Linh khẽ cười nói.
" Ở nhà rảnh rỗi quá em đến đây xem anh có cần giúp gì không.
"
Gia Ngộ ôm lấy eo của Vân Linh nói.
" Rảnh rỗi thì em đi mua sắm hay đi chơi với bạn bè những chỗ này không nên đến đâu nguy hiểm lắm.
Vân Linh nhìn sâu vào đôi mắt của Gia Ngộ rồi nói.
" Hay anh không muốn em đến vì mục đích khác.
Gia Ngộ nhìn cô cười nói.
" Chắc có mục đích nào cả chỉ là anh không muốn em vất vả thôi.
"
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng súng nổ vang trời, Lập Thành vội vàng đi vào thông