Thiên Phong được đưa vào bệnh viện cũng là lúc Vân Linh ngất đi vì thời tiết vô cùng lạnh mà cả người cô lại ướt sủng có lẽ cô đã bị nhiễm lạnh, khi Vân Linh tỉnh giấc cô đang nằm ở trong phòng của mình dường như cô đã bị sốt cơ thể nóng ran đầu óc đau nhức vô cùng, Vân Linh gắn gượng người ngồi dậy để uống một ít nước vì cổ họng cô đã khô ran, Vân Linh vừa vương người đến định lấy ly nước nhưng đã bị một bàn tay ngăn lại, Gia Ngộ rót nước vào ly rồi đưa đến cho cô, bỗng chốc bao nhiêu cảnh tượng hôm qua hiện ra trong đầu Vân Linh là cảnh hai người Gia Ngộ và Nguyệt Lam hôn nhau, khóe mắt của cô liền cay cay Vân Linh thẳng tay hất đổ ly nước xuống sàn nhà vỡ nát rồi nằm xuống quay lưng về phía Gia Ngộ, hắn thở ra một hơi rồi kéo chăn lại cho cô rồi đứng lên nói.
" Anh sẽ cho người mang cháo vào cho em ăn."
Vân Linh vẫn nằm bất động cô nhắm mắt lại giả vờ như đã ngủ, Gia Ngộ quay người rời đi lúc này trái tim của cô bỗng nhiên đau nhói, Không lẽ suốt ngày bản thân cô cứ phải sống đa nghi, không biết nên tin tưởng ai.
Vân Linh sợ rằng sẽ đặt niềm tin sai vị trí và nhận lấy đau khổ thêm một lần nữa.
Cô mệt mỏi bước đến bên cửa sổ kéo tấm rèm cửa ra ánh sáng soi chiếu vào khiến cho Vân Linh cảm thấy vô cùng dễ chịu, trong chốc cô lại muốn rời khỏi nơi này, cô không muốn bị trói buộc cuộc đời ở đây như một con chim bị nhốt trong chiếc lồng sắt mong sẽ có ngày được tự do, bay lượn trên bầu trời.
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa là người hầu mang cháo vào cho Vân Linh cô đi đến đó ăn một ích rồi uống thuốc cơn buồn ngủ lại kéo đến do thuốc đã thấm vào cơ thể Vân Linh đã ngủ đến chiều, cô tỉnh giấc cảm thấy cơ thể mình đã đỡ hơn nên quyết định đi đến bệnh viện thăm Thiên Phong cũng vì đỡ đạn cho cô mà anh ta mới bị thương nặng như thế.
Vân Linh bước xuống giường đi đến phòng thay đồ.
Cô bước xuống nhà Gia Ngộ hôm nay không đi đến công ty hắn ở nhà để sát giác cô hay sao, Vân Linh khó chịu đi xuống