Hôn lễ đang được chuẩn bị, nhưng thứ Vân Linh muốn là Gia Ngộ biết cô sẽ kết hôn cùng với người đàn ông khác cô muốn hắn phải cảm nhận được nỗi đau khi không biết trân trọng người luôn bên cạnh mình đó là sự trả thù từ tận sâu trong trái tim của hắn.
Ngày Gia Ngộ biết tin Vân Linh sẽ kết hôn với Thiên Phong hắn đã không thể nào kiềm chế được bản thân điên cuồng đập phá đồ đạc trong nhà chưa bao giờ hắn lại mất bình tĩnh như thế, Gia Ngộ đi ra ban công lấy thuốc ra để hút hắn đang đau khổ vì một người phụ nữ, từ trước đến nay chưa bao giờ thấy Gia Ngộ lại yếu lòng như thế bên ngoài hắn lạnh lùng bao nhiêu thì bên trong trái tim đã bị Vân Linh làm cho đau đớn.
Nguyệt Lam đi vào nói với Gia Ngộ.
" Xem anh kìa trông thật thảm hại.
"
Suốt khoảng thời gian Vân Linh rời đi Gia Ngộ không còn nghĩ đến việc chăm sóc sức khỏe gương mặt vô cùng tuyền tụy râu đã mọc đầy cằm ngày nào cũng uống rượu một mình đến khi không thể uống được nữa mà chìm vào giấc ngủ có lẽ đây là liều thuốc mê hữu ích để Gia Ngộ không nghĩ đến Vân Linh nữa.
Gia Ngộ quay nói với Nguyệt Lam.
" Sao em lại đến đây?"
Nguyệt Lam đi đến sofa ngồi xuống.
" Em xin lỗi đã gây cho anh quá nhiều phiền phức để Vân Linh rời xa anh nhưng anh lại không oán trách em dùng chỉ là một lời, điều đó càng khiến cho em cảm thấy vô cùng có lỗi.
"
Gia Ngộ vẫn im lặng hắn đưa điếu thuốc lên hút một hơi rồi nhả ra một làn khói trắng nghi ngút, Nguyệt Lam thở dài nói.
" Bây giờ anh định như thế nào cứ để cô ấy kết hôn cùng Thiên Phong luôn hay sao?"
Gia Ngộ trầm mặc nói.
" Bởi vì cô ấy đang rất hận anh nên mới làm như vậy, anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu.
"
Nguyệt Lam thở dài nói.
" Anh định để mất người mình yêu thương luôn sao nếu là em, em sẽ đến đó ngăn cản em nghĩ chỉ vì cô ấy đang rất giận anh nên mới thiếu suy nghĩ như thế em cảm nhận được Vân Linh rất yêu anh, anh phải đấu tranh giành lại cô ấy đi chứ không lẽ anh cứ mặc kệ mọi thứ để cô ấy bước vào vòng tay của người khác đến lúc đó có hối hận cũng đã quá muộn rồi.
"
Nguyệt Lam đứng lên nói