Vân Linh bị Gia Ngộ kéo lại hắn khóa chặt cô ở giữa để cô không thể nào trốn tránh, Vân Linh tức giận đẩy Gia Ngộ ra nói.
" Buông tôi ra tôi hét lên gọi người đến đấy.
"
Gia Ngộ không nói lời nào hắn cúi người xuống hôn lên môi của Vân Linh nhưng cô lại không đáp trả lại ngược lại Vân Linh cứ mím chặt môi không cho hắn làm càn Gia Ngộ cảm nhận được làn nước ấm đang chảy xuống má của Vân Linh, hắn ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt của cô hai người gần nhau đến nỗi cô và hắn có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
" Anh rất nhớ em đừng như thế nữa hãy quay về cùng anh có được không.
"
Vân Linh đẩy Gia Ngộ ra lạnh lùng nói.
" Bây giờ tôi đã là vợ của Thiên Phong rồi anh không có tư cách ép buộc tôi làm gì hết mau tránh ra.
"
Gia Ngộ vẫn giữ nguyên vị trí hắn không hề muốn Vân Linh rời đi, cô muốn thoát khỏi hắn nhưng trong lòng lại rất đau khổ.
" Tôi và anh đã ly hôn rồi mau buông tôi ra.
"
Trong giọng nói của cô có phần nghẹn ngào vì không thể kiềm chế được nước mắt.
Gia Ngộ vẫn giữ nguyên tư thế hơi thở của hắn phả vào tai của Vân Linh.
" Anh vẫn chưa ký tên vào thì em vẫn thuộc về anh.
"
Vân Linh ấm ức nhìn Gia Ngộ nói.
"Anh! "
Gia Ngộ chỉ còn cách làm như thế mới có thể giữ chân cô đừng rời xa mình.
" Em có thể cho anh thời gian để anh chứng minh những gì em đã nghe về anh là sai sự thật không, sau khi giải quyết xong anh sẽ vì em mà rút khỏi thế giới ngầm để cùng em xây dựng cuộc sống mới.
"
Vân Linh lạnh lùng nói.
" Tôi không có nhiều thời gian để nghe anh giải thích tất cả những gì anh đã gây ra cho gia đình tôi, bản thân của anh cũng sẽ cảm thấy tội lỗi nó như một nỗi ám ảnh đi theo anh đến suốt cuộc đời này anh cũng đừng mong tôi sẽ quay về bên cạnh anh.
"
Cô hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp.
" Còn mối quan hệ của tôi và anh đã kết thúc rồi đừng làm phiền tôi nữa bây giờ tôi đã có một gia đình mới mong anh hãy giữ lòng tự trọng.
"
Gia Ngộ bất lực nói.
" Nếu anh nói anh không giết ba em, em có tin anh không.
"
Vân Linh vẫn im lặng không trả lời lòng tin của cô dành cho Gia Ngộ bây giờ vô cùng mơ hồ nếu đã không còn tin tưởng nhau thì hãy cho nhau sự giải thoát, tại sao cứ giày vò lẫn nhau đến đau lòng như thế