Lan Huyên lái xe đến bệnh viện, Lục Đồng Quân và Vạn Hoài Bắc đều có mặt ở đó.
Hai người họ đang bàn bạc chuyện gì đó với Xa Thành Luân, Hạ Lăng là người đầu tiên nhìn thấy Lan Huyên, cậu bé hơi kích động, đứng bật dậy và gọi: “Mẹ...!dì Tô”
Cậu bé quen gọi dì Tô rồi nên nhất thời khó sửa lại cách xưng hô và cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Tiếng gọi “mẹ” đó làm đầu mũi Lan Huyên cay cay, cô không phải người đa sầu đa cảm nhưng lúc Hạ Lăng gọi cô là mẹ thì tình mẹ bị đè nén trong lòng của cô lại trỗi dậy.
Cô thấy Hạ Lăng dè dặt sửa lại thành “dì Tô” thì liền cảm thấy áy náy.
“Gọi mami!” Lan Huyên vô cùng tự hào, xoa nhẹ lên đầu của Hạ Lăng rồi nhẹ nhàng nói: “Bạn nhỏ à, sau này mẹ sẽ là mẹ của con, mẹ lần đầu làm mẹ, con cũng lần đầu làm con trai mẹ, sau này chỉ bảo thêm nhé”.
Hạ Lăng mỉm cười và nói: “Mami, mẹ thật hài hước, con cảm thấy làm con trai của mẹ cũng không tồi đâu?
“Nhóc con”.
Lan Huyên cũng mỉm cười, đưa tay ra nhẹ nhàng giữ lấy sau gáy của Hạ Lăng và nói: “Mẹ cũng cảm thấy rất tuyệt, nghĩ lại cũng thấy mình rất giỏi, sao mẹ lại có thể sinh giỏi như thế, cả hai đứa con đều di truyền được gen tốt của mẹ.
Sau này mẹ dắt hai đứa con ra ngoài thì nhất định sẽ rất được ngưỡng mộ”
Hạ Lăng sờ gáy rồi mỉm cười đầy lịch thiệp.
Lan Huyên cảm thấy mình thật hạnh phúc, cô mỉm cười và nói: “Hạ Lăng à, đột nhiên mẹ nghĩ ra được một con đường phát tài, ngoại hình của hai con hơn hẳn những ngôi sao nhí quốc tế kia, sau này hai đứa con phải thường ra phố dạo chơi, nói không chừng sẽ có người tiềm kiếm ngôi sao tài năng phát hiện ra các con, vậy thì sau này hai anh em con có thể kiếm tiền nuôi gia đình và mẹ cũng có thể hưởng phước rồi”.
Hạ Lăng cũng mỉm cười và nói: “Mami, mẹ không thấy kinh ngạc khi phần tử khủng bố xã hội đen gia nhập giới giải trí sao?”
Nếu như tin này truyền về đảo thì những đồng nghiệp của cậu bé chắc phải cười đến rớt răng mất.
Lan Huyên nói với vẻ buồn bã: “Con trai, chúng ta đổi nghề còn kịp nữa không?”
“Mami, mẹ yên tâm, con và em trai sẽ hiếu thảo với mẹ
mà."
Lan Huyên cố tình xịu mặt xuống rồi nói: “Ầy, con trai lớn không nghe lời mẹ nữa rồi”
Cô biết Hạ Lăng đã lựa chọn gia nhập tổ chức Bóng Đêm thì sẽ không thể dễ dàng thay đổi, cô sợ Hạ Lăng bị tổn thương nhưng cũng tôn trọng sự lựa chọn của cậu bé.
Ba người Lục Đồng Quân bàn bạc xong thì đi về phía của Lan Huyên, anh vừa nhìn thì đã phát hiện ra vết sẹo nhỏ trên cổ cô, ánh mắt anh nặng trĩu, anh căng thẳng nói: “Sao lại bị thương vậy?”
Lục Đồng Quân vừa nhìn thì đã biết là do dao sắc làm bị thường.
Lan Huyên sờ lên cổ, đó là vết thương do dạo quân dụng gây ra khi ẩu đả với Hồ Ly của Địa Sát vào tối qua.
Cô cố tình thả tóc để che đi vết thương nhưng khổ nỗi Lục Đồng Quân lại tinh mắt nên vẫn bị anh phát hiện ra.
Lan Huyên xòe tay, cũng không che đậy thêm nữa, cô nói: “Tối qua gặp phải một người phụ nữ khó đối phó nên đã bị thương trong lúc đánh nhau”.
Dù cho cô không nói thì với tính cách của Lục Đồng Quân, anh cũng sẽ hỏi đến cùng.
“Ai?” Lục Đồng Quân nổi giận đùng đùng, nói: “Anh lập tức dắt người đi xử cô ta ngay”.
Lan Huyên cười híp mắt, nhìn sang Lục Đồng Quân rồi hỏi với vẻ đầy ẩn ý: “Anh thật sự nỡ lòng xử cô ta sao?”
“Nói nhảm, dám làm bị thương người phụ nữ của anh chẳng phải là muốn chết sao?” Lục Đồng Quân rất hiếm khi nói lời thô tục, anh nói: “Nói cho anh biết đi, đó là ai?”
Lan Huyên bĩu môi, nói với vẻ châm biếm: “Vậy thì phải hỏi cậu Lục anh rồi, trước đây anh đã để lại bao nhiêu món nợ phong lưu khiến bây giờ người ta tìm đến tận nhà, uy hiếp em, bảo em rời xa anh”.
Lục Đồng Quân vừa nghe cô nói thế thì cố hết sức giải thích: “Lan Huyên, nhất định là hiểu lầm, ngoài em ra, anh chưa từng có người phụ nữ nào khác”.
“Miệng lưỡi đàn ông sao đáng tin” Lan Huyên hứ một tiếng lạnh lùng, tỏ vẻ không tin rồi nhìn sang Vạn Hoài Bắc và nói: “Anh Vạn, anh nói xem, tôi là cô bạn gái thứ mấy của Lục Đồng Quân?”.
Vạn Hoài Bắc chỉ muốn xem náo nhiệt, không ngờ lại bị Lan Huyên gọi tên.
“Hả?”
Vạn Hoài Bắc cười ha ha, trong mắt đảo qua đảo lại, Lục Đồng Quân liếc nhìn anh ta, dáng vẻ như kiểu nếu cậu dám
nói bậy thì tôi sẽ chém chết cậu.
Vạn Hoài Bắc rùng mình, lập tức nói: “Cô Tô là người đầu tiên”
Chẳng phải chỉ có mỗi Lan Huyên là người duy nhất mà Lục Đồng Quân chính thức thừa nhận là bạn gái sao? Anh ta nói như thế cũng không thể xem là nói dối.
Lục Đồng Quân rất hài lòng với câu trả lời đó, anh mỉm cười.
Lan Huyên khẽ hỏi: “Vậy còn Tần Nhã Viên thì sao?”
Trước đó Lục Đồng Quân cũng