“Em chính là… bị người phụ nữ đó, người phụ nữ đó…” Lục Đồng Quân truy vấn: “Người phụ nữ đó đã làm gì?”
Anh vừa dứt lời, sắc mặt Tân Nhã Viên đột nhiên tái nhợt, tay ôm ngực, tỏ vẻ đau đớn ngồi bệt xuống đất: “Đồng Quân, tim em đau quá.” Quá trình thôi miên đã thất bại.
Thoạt nhìn Tân Nhã Viên trông thực sự khổ sở, Lục Đồng Quân liền nhanh chóng đỡ người đứng dậy: “Tôi đưa cô đi bệnh viện.” “Không, không cần, trong phòng em có thuốc” Tân Nhã Viên cảm thấy hít thở cũng khó khăn, phải há mồm thở dốc.
Lục Đồng Quân vội vàng ôm người trở về phòng, đặt cô ta lên giường rồi hỏi: “Thuốc ở chỗ nào?” “Trong ngăn kéo” Tân Nhã Viên dựa vào đầu giường, lông mày cau chặt, trán toát ra một lớp mồ hôi mỏng, sắc mặt tái nhợt.
Lục Đồng Quân tìm được thuốc trong ngăn kéo, lập tức đưa cho Tân Nhã Viên uống: “Năm xuống nghỉ ngơi một lát đi” Tân Nhã Viên khó chịu mím môi, khẽ gật đầu nằm xuống.
Lục Đồng Quân lấy chăn bông đắp cho cô ta: “Chờ Xa Thành Luân trở về, tôi sẽ bảo cậu ấy kiểm tra lại cho cô lần nữa”
“Bệnh cũ thôi, không thể chữa dứt điểm” Tân Nhã Viên đột nhiên nắm lấy tay Lục Đồng Quân, nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng: “Đồng Quân, trước giờ em vẫn chưa từng nói cho anh biết, phẫu thuật ghép tim dù có thành công cũng sẽ để lại di chứng, khiến người bệnh thường xuyên đau thắt ngực.
Bác sĩ kiểm tra cho em từng nói, có lẽ em không thể sống quá được hai năm, cho nên em mới tuyệt vọng rời đi, quay trở về tìm anh”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân nhíu mày, không chút đường đột rút tay lại, kéo góc chăn cho Tân Nhã Viên: “Không nguy hiểm đến mức vậy đâu, nếu Xa Thành Luân không thể chữa khỏi, chúng ta sẽ đi nước ngoài chữa trị”
Tân Nhã Viên nở nụ cười rất nhẹ: “Đồng Quân, có những lời này của anh, em yên tâm rồi”
“Cô nghỉ ngơi trước đi.
Tôi sẽ gọi cho Xa Thành Luân và hỏi anh ta xem tình hình bệnh của cô thế nài “Đồng Quân, anh có thể ở lại với em một lúc được không, chờ em ngủ say rồi hãng đi, nhé?” Tân Nhã Viên nhìn Lục Đồng Quân bằng ánh mắt mong đợi.
Đối diện với dáng vẻ đáng thương này, không người đàn ông nào nỡ lòng từ chối, càng đừng nói đến người từng chịu ơn của Tân Nhã Viên như Lục Đồng Quân.
“Được” Lục Đồng Quân kéo một cái ghế qua, đặt ở cách giường một mét rồi nói: “Cô hãy ngủ đi” Tân Nhã Viên nhìn Lục Đồng Quân đang ngồi cách đó chừng một mét, trong mắt lộ ra vẻ ảm đạm, nhưng rất nhanh sau đó nó đã bị sự vui vẻ từ tận trong đáy lòng thay thế.
.
ngôn tình tổng tài
Càng lúc anh càng ở gần hơn, chỉ cần cô ta tiếp tục chậm rãi là có thể giữ lấy anh một lần nữa.
Tân Nhã Viên nhắm mắt lại, yên ổn chìm vào giấc ngủ, cô ta biết mình đẹp nhất khi nhìn ở góc độ nào.
Chính là tư thế nằm nghiêng như này, hai tay dán vào một bên, để nửa mặt hoàn mỹ kia lộ ra bên ngoài, cộng thêm vài sợi tóc dính trên mặt, cùng hàng mi cong vút và ngũ quan xinh xắn trắng trẻo, vô cùng hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Khóe miệng Tân Nhã Viên vẫn luôn mím lại tạo thành một vòng cung rất nhẹ, âm thầm kéo chăn thấp xuống để lộ ra bờ vai trắng nõn mượt mà cùng xương quai xanh thanh tú.
Gương mặt và tư thế ngủ như này có thể cộng thêm cho cô ta rất nhiều điểm hấp dẫn.
Cô nam quả nữ chung một phòng, mười người đàn ông thì có chín người không thể kiềm chế được trước sự mời gọi ấy.
Tuy nhiên, sự thật là Lục Đồng Quân lại hoàn toàn trái ngược.
Anh vòng hai tay trước ngực, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nét mặt không chút cảm xúc nào, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến việc không biết Lan Huyên có tìm được Tô Khánh Thành không, và việc Tô Khánh Thành bị bắt đi lần này liệu có phải trùng hợp.
Phụ nữ đang có thai không thể trêu chọc, đợi lát nữa Lan Huyên trở về nhất định sẽ lấy chuyện xảy ra với Tô Khánh Thành hôm nay để nổi giận với anh, anh phải nghĩ cách dỗ dành cô trước mới được.
Làm đàn ông cũng không dễ dàng gì.
Làm một người cha đạt tiêu chuẩn, càng không đơn giản.
Lan Huyên thích ăn, hay là ra tay từ sở thích này? Bảo nhà bếp chuẩn bị trước một số món ăn ngon hợp khẩu vị cô một chút?
Tân Nhã Viên chờ một lúc không thấy có động tĩnh gì, lại không dám mở mắt ra xem Lục Đồng Quân đang làm gì, chỉ đành giả vờ ngủ say, lật người, đá rơi chăn xuống, vô tình kéo cổ áo tỏ vẻ rất nóng.
Miệng không ngừng mơ màng lẩm bẩm: “Nóng quá” Tân Nhã Viên có dáng người rất tốt, trước sau đều căng mẩy, đôi chân dài gác lên trên chăn bông trông vô cùng hấp dẫn.
Lục Đồng Quân nhìn thấy Tân Nhã Viên đá tung chăn ra, lại kêu nóng nên đi đến trước ngăn tủ, cầm điều khiển từ xa của điều hòa hạ nhiệt độ trong phòng xuống.
Hiệu quả làm lạnh của điều hòa cực kỳ tốt, chỉ trong vài giây hơi lạnh đã tỏa ra khắp căn phòng, Tân Nhã Viên lạnh run cả người nhưng chỉ biết nghiến răng chịu đựng, không dám để Lục Đồng Quân phát hiện ra mình đang giả vờ ngủ.
Thấy Tân Nhã Viên thật sự đã ngủ, Lục Đồng Quân đặt điều khiển điều hòa xuống, kéo cửa rời đi, tới nhà