Làm phụ nữ, cũng cần phải dè dặt một chút!
Vạn Hoài Bắc quên mất, một người đến tiết tháo cũng không có, sao có thể dè dặt được chứ?
Vạn Hoài Bắc quăng điện thoại qua ghế bên cạnh, khởi động xe, nhấn ga, lái xe ra ngoài.
Cùng lúc này.
Trong tiểu khu của ai đó ở thủ đô.
Một vụ án mưu sát được phát hiện, hiện trường đã bị phong tỏa, phía cảnh sát đang tiến hành tìm kiếm chứng cứ kiểu trải thảm đối với khu vực hồ nước nhân tạo.
Thời tiết hơi nóng.
Lâu Yến Vy ngồi dưới gốc cây, trong tay xách một chú mèo mướp vàng, mập mũm mỉm, màu lông sáng, sờ vào rất đã tay.
Mười con mèo mướp thì hết chín con mập, một con còn lại chính là siêu mập.
Lâu Yến Vy nhịn không được liền sờ thêm vài cái nữa, mèo mướp vàng rất kiêu ngạo, nhe răng trợn mắt với Lâu Yến Vy.
“Còn hung dữ nữa, tạo vứt mày xuống hồ nước tắm rửa bây giờ?
Mèo rất sợ nước.
Dường như mèo mướp nghe hiểu được, lập tức thu móng vuốt lại, ngoan ngoãn để Lâu Yến Vy xoa xoa lông nó.
Lãnh Phú Cường bước lại: “Cô Lâu, con mèo này có thể là của người chết, trước tiên để chúng tôi mang nó về, nói không chừng sẽ có manh mối”
Người chết là một cô gái trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi, chắn hẳn vẫn còn là một học sinh, lúc phát hiện ra thi thể đã nổi lên mặt nước rồi.
Lâu Yến Vy ném con mèo qua cho Lãnh Phú Cường, vốn nghĩ rằng là hẹn hò, ai ngờ đâu bị Lãnh Phú Cường dẫn đến hiện trường án mạng để điều tra.
Đây đâu phải là thế mạnh của cô ta, cô ta chỉ biết đánh nhau.
Mèo mướp vừa chui vào vòng tay Lãnh Phú Cường liền bắt đầu vùng vẫy, móng vuốt mèo sắc bén cào vào da, Lãnh Phú Cường theo bản năng buông tay, con mèo lại chui vào vòng tay Lâu Yến Vy..
Lâu Yến Vy: “..”
Cô ta xách cổ con mèo lên: “WTF, thì ra còn là một con mèo có khuynh hướng thích bị ngược đãi”
Lãnh Phú Cường nhìn vùng da bị cào xước: “Xem ra con mèo này rất thích cô Lâu”
“Đây chắc chắn là một con mèo đực”
Người nói ra câu này, chính là Vạn Hoài Bắc.
Lâu Yến Vy và Lãnh Phú Cường bất giác quay đầu nhìn sang đó, Vạn Hoài Bắc phong độ ngời ngời đang đứng dưới cây liễu, sơ mi trắng quần tây, vô cùng ra vẻ, ai không biết còn cho rằng anh ta muốn đi dự tiệc cơ.
“Vạn Hoài Bắc chết tiệt, sao anh lại ở đây?” Lâu Yến Vy rất ngạc nhiên.
“Tôi đến tìm Cục Đá Lạnh” Vạn Hoài Bắc đi về phía Lãnh Phú Cường, dùng tay đấm đấm vào ngực Lãnh Phú Cường, đây là cách thức giao tiếp giữa đàn ông với nhau: “Cậu thật sự là người bận rộn, ngực này cứng như cục đá vậy, không việc gì thì bớt rèn luyện lại tí đi, cái này nếu có ai đụng phải cậu, người ta còn tưởng là đụng trúng đá rồi”
Tay, quả thực có hơi đau.
Muốn biết hành tung của Lãnh Phú Cường không khó, gọi một cuộc điện thoại đến cục hỏi là biết.
Lãnh Phú Cường cởi sơ mi ngoài, để lồng ngực chắc nịch lộ ra ngoài, tay VỖ VỖ: “Ừm, xem ra có chút cứng thật”
Vạn Hoài Bắc: “..”
Đây xác định là cơ ngực sao?
Vạn Hoài Bắc theo bản năng sờ sờ ngực mình, anh ta so với Lãnh Phú Cường, thật sự là giống con gái quá.
Lãnh Phú Cường chính là hình tượng một người đàn ông rắn rỏi, Lâu Yến Vy đứng bên cạnh anh ta cũng có chút dịu dàng yêu kiều hơn.
Vạn Hoài Bắc liếc nhìn Lâu Yến Vy hai mắt đang nhìn chằm chằm cơ ngực của Lãnh Phú Cường đến mức nhập tâm, thiếu chút nữa là chảy nước miếng, vội vàng khép quần áo Lãnh Phú Cường lại, một mực chân chính nói: “Mặc áo vào, cẩn thận nhiễm lạnh”
Vạn Hoài Bắc thấp hơn Lãnh Phú Cường nửa cái đầu, thêm vào đó nhìn vào thể hình, Vạn.
Hoài Bắc cũng nhỏ hơn Lãnh Phú Cường một vòng, hành động giúp Lãnh Phú Cường khép áo lại của Vạn Hoài Bắc xem ra có chút khiến người ta suy nghĩ lung tung..
Lâu Yến Vy giống như vừa phát hiện ra bí mật gì ghê gớm lắm, mở to mắt kinh ngạc.
Vạn Hoài Bắc với Lãnh Phú Cường, hẳn không phải là… loại quan hệ đó đâu nhỉ?
“Đội trưởng Lãnh, có phát hiện”
Một người đồng nghiệp hét lớn.
Vạn Hoài Bắc vỗ vỗ ngực Lãnh Phú Cường: “Cậu làm việc đi”
Lãnh Phú Cường liền xoay người rời đi, Vạn Hoài Bắc quay đầu liền thấy dáng vẻ kinh ngạc và ánh mắt đồng tình của Lâu Yến Vy.
Vạn Hoài Bắc ngẩn ra: “Cô làm sao vậy?”
“Anh là đến tìm đội trường Lãnh? Quan hệ giữa hai người là gì?”
“Quan hệ gì, tôi cần phải nói cho cô biết à?” Vạn Hoài Bắc nào biết Lâu Yến Vy đang nghĩ gì, nói một câu: “Dù sao quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, là loại quan hệ rất thân mật đó.”
Thân mật trong lời nói của Vạn Hoài Bắc là chỉ sự thân mật giữa anh em với nhau.
Lâu Yến Vy nghe thấy điều này, thế thì càng nguy hơn rồi.
“Có phải anh biết tôi và đội trưởng Lãnh ở chung một chỗ nên mới đặc biệt đuổi tới đúng không?”
Vạn Hoài Bắc bị nói trúng tim đen, còn hơi ngại ngùng, vì để Lâu Yến Vy không hiểu lầm, nói: “Tôi