Vạn Hoài Bắc sợ sẽ một ngày như vậy, cắt đứt ý nghĩ của Lâu Yến Vy, điều này cũng tốt, Lãnh Phú Cường đã có ý với Lâu Yến Vy không thể dứt ra được.
Lãnh Phú Cường ngồi trên ghế, khoanh tay nhìn Vạn Hoài Bắc: “Tớ cảm thấy Lâu Yến Vy không tệ, có thể đánh cũng có thể gánh vác được.”
Vạn Hoài Bắc nói: “Có thể đánh có thể gánh vác đó là chiến sĩ mà, Lâu Yến Vy chỉ là một cô gái thôi.”
Lãnh Phú Cường: “Lâu Yến Vy thú vị, hài hước”
Vạn Hoài Bắc: “Trình độ thưởng thức của cậu thật là điên khùng mà”
Lãnh Phú Cường: “Suy nghĩ của Lâu Yến Vy đơn giản”
Vạn Hoài Bắc: “Đó là vì ngốc”
Lãnh Phú Cường: “Lâu Yến Vy, cô ấy.”
Lãnh Phú Cường đột nhiên ngừng nói, nhìn chằm chằm Vạn Hoài Bắc, chuyển đề tài: “Cậu cũng để ý Lâu Yến Vy rồi à?”
“Ha ha!” Vạn Hoài Bắc cười khẩy hai tiếng, vẻ mặt tự nhiên: “Làm sao có thể chứ, tớ có nhìn trúng ai cũng sẽ không nhìn trúng mẫu dạ xoa đó đâu, chỉ là tớ muốn dùng thân phận bạn bè để khuyên cậu, đừng nhảy vào hố lửa, nếu cưới Lâu Yến Vy về, tổ tiên dưới suối vàng cũng không thể sống yên ổn đâu.”
“Cậu nói như vậy, tớ lại cảm thấy rất thú vị” Lãnh Phú Cường sờ sờ cằm nói: “Nhà họ Lãnh nhạt nhẽo lắm.
Nếu có Lâu Yến Vy ở đó, chắc chắn sẽ rất vui.
Hai chúng ta lại làm việc với nhau, như vậy không chỉ là cộng tác trên phương diện sinh hoạt mà còn là cộng sự trong công việc nữa, hoàn hảo”.
Vạn Hoài Bắc mở to hai mắt, có chút kích động, vội vàng nói: “Hoàn, hoàn hảo gì chứ, đây chính là hổ lửa đấy, cậu không nên nhảy vào đâu”.
“Tớ họ Lãnh, còn Lâu Yến Vy là hố lửa, vừa khéo lại ấm áp, đúng là xứng đôi” Lãnh Phú Cường đứng dậy vỗ vỗ vai Vạn Hoài Bắc: “Vốn dĩ tớ còn đang do dự, cậu nói như vậy, tớ lại cảm thấy mình với Lâu Yến Vy rất hợp nhau.
Trước đây tớ còn lo lắng cậu thích Lâu Yến Vy nên không tiện ra tay.
Nếu cậu đã không thích, vậy thì tớ sẽ ra tay ngay”
Vạn Hoài Bắc: “..”
“Cục đá lạnh, tớ cảm thấy Bạch Hồng Hoa không tệ đâu, cậu nhìn xem, cậu lạnh như băng, cô ấy cũng lạnh như băng, hoàn hảo, nếu hai người ở bên nhau, mùa hè cũng không cần bật điều hòa nữa” Vạn Hoài Bắc ra sức quảng bá cho Bạch Hồng Hoa, nói: “Đến cả việc con của các cậu sinh ra đặt tên là gì tớ cũng nghĩ xong rồi.
Tên là Lãnh Băng gì đó, quá thích hợp luôn”
Lãnh Phú Cường: “..”
“Tớ sợ lạnh” Lãnh Phú Cường nói: “Quyết định như vậy đi, đợi đến lúc uống rượu mừng đi nhé”.
Vạn Hoài Bắc cười haha: “Cái mẫu dọa xoa đó không thể theo đuổi được đâu, cậu đừng nói chuyện đó trước như vậy?
Lãnh Phú Cường gật đầu, vô cùng đồng ý: “Tính cách của Lâu Yến Vy lanh lẹ, cũng không biết cô ấy thích gì.
Vạn Hoài Bắc, hai người quen nhau lâu như vậy, cậu có biết cô ấy thích ăn gì không? Kinh nghiệm của cậu phong phú, giúp tớ nghĩ cách gì đi”.
“Mình vẫn còn độc thân, kinh nghiệm có thể phong phú hơn cậu bao nhiêu chứ?” Khóe miệng Vạn Hoài Bắc nhếch lên, lạnh lùng: “Cô ấy cái gì cũng có thể..”
Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Vạn Hoài Bắc nhanh chóng suy nghĩ, nói: “Lâu Yến Vy thích nhất là lẩu, loại lẩu cay ấy, càng cay càng tốt.”
Lãnh Phú Cường có chút không tin: “Cậu chắc chứ?”
“Tớ quen cô ấy nhiều năm như vậy, chắc chắn hiểu rõ hơn cậu, cậu có thấy tính cách của cô ấy rất giống với cây ớt nhỏ không? Hoàn hảo luôn”
Giả thuyết này thật sự cũng có lý.
Lãnh Phú Cường gật gù: “Còn gì nữa không?” Chưa từng theo đuổi bạn gái, nên không có kinh nghiệm.
“Có, đương nhiên là có” Vạn Hoài Bắc nói: “Lâu Yến Vy rất chú ý tới địa điểm ăn uống.
Nhất định phải gần bờ nước, ánh đèn mờ mịt, cậu cho thêm chút hoa, cậu thử nghĩ đến cảnh tượng đó xem, đẹp biết bao nhiêu?
“Rất tốt” Lãnh Phú Cường dùng ngón trỏ vỗ vỗ lên cánh tay: “Lâu Yến Vy thích loại hoa gì?” Vạn Hoài Bắc nói: “Hoa loa kèn”.
“Hoa loa kèn?” Lãnh Phú Cường cau mày.
Vạn Hoài Bắc lắc đầu, vội nói: “Hoa loa kèn hay còn gọi là hoa khiến ngưu, cũng gọi là tịch nhan.
Là một loài hoa rất có ý nghĩa.
Nếu cho cậu tặng hoa loa kèn, cô ấy nhất định sẽ thích”
“Được rồi” Lãnh Phú Cường không nghi ngờ gì, đúng lúc, Lâu Yến Vy xong việc từ ngoài bước vào, Lãnh Phú Cường nói: “Lâu Yến Vy, hết giờ làm rồi cùng nhau đi ăn tốt nhé”
Vạn Hoài Bắc: “..”
Như vậy cũng nhanh quá rồi.
Lâu Yến Vy vừa nghe tới ăn cơm cảm thấy vui vẻ, suýt chút nữa thì đồng ý thấy Vạn Hoài Bắc đây, trong lòng có chút căng thẳng: “Đội