Trương Thanh Tâm: ”..”
Mấy người tự tin đều tự sướng như vậy.
Trương Thanh Tâm cẩn thận quan sát Tô Lan Huyên thì phát hiện cô đúng là đẹp không góc chết, có thể vì cô đẹp nên Trương Thanh Tâm cũng không thấy sợ như trước nữa.
“Người đẹp, cô thật sự đã giết người sao?”
“Chẳng phải lúc nãy cô đã nhìn thấy hết rồi sao? Tôi đã bị truy nã rồi?
Trương Thanh Tâm lắc đầu rồi nói: “Tôi không tin, người đẹp như cô sao lại giết người được chứ?”
“Tô Lan Huyên mỉm cười rồi nói: “Đừng dụ dỗ tôi nữa, đúng thật là tôi không giết người nhưng chuyện này rất phức tạp, cô cũng sẽ không hiểu được, cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm hại cô đâu”
Tô Lan Huyên vừa nói vừa lấy điện thoại của Trương Thanh Tâm ra và gọi đi Cô gọi cho Lục Đồng Quân, cô đã đại khái xác định được Tân Kiều Lam ở hướng đó rồi, bây giờ cô đã có thế thông báo cho Lục Đồng Quân.
Trong thời khắc quan trọng thì Lục Đồng Quân lại đi đâu mất, không chịu bắt máy.
Trong nhà cũ của nhà họ Lục.
Bàn thờ của Trần Hương Thủy được đặt ở phòng khách, người trong nhà họ Lục đều rất nghiêm túc, Hạ Lăng và Hạ Bảo quỳ trước bàn thờ đốt vàng mã, ông cụ Lục thì ngồi bên cạnh lau nước mắt với vẻ mặt đầy bi thương.
Họ hàng của nhà họ Lục đều nói lời tiếc thương, an ủi, nhưng người thật sự đau buồn thì không được mấy ai.
Lục Tây Anh tiến đến trước bàn thờ, cúi thấp người lạy.
Lúc còn sống Trần Hương Thủy đối xử với Lục Tây Anh rất tốt, giờ Trân Hương.
Thủy bị chết thảm thì Lục Tây Anh thật sự cảm thấy