Lúc này, Lục Minh Húc và Tân Kiều Lam như một con chuột bị hoảng sợ, một con thỏ bị uy hiếp.
Lục Minh Húc thấy Lục Đồng Quân đuổi theo thì vội vàng chuyển hướng đi về phía Tô Lan Huyên, anh ta biết rõ, chỉ có buông tay đánh cược một lần thì mới có cơ hội sống sót.
Tô Lan Huyên ôm đứa bé đứng bên ngoài đám người, chính là vì tránh để đứa bé bị thương.
Lục Đồng Quân phát hiện dụng ý của Lục Minh Húc nên trước khi anh ta đến trước mặt Tô Lan Huyên thì anh đã ngăn trước mặt cô, một cước đá bay Lục Minh Húc.
“Muốn chết à” Hai mắt Lục Đồng Quân sầm lại, không đợi Lục Minh Húc đứng eln6 thì anh đã xách cổ ảo anh ta rồi nhấc người lên: “Lục Minh Húc”
Ba chữ kia, Lục Đồng Quân nghiến răng nghiến lợi nói ra, trong giọng nói tràn đầy hận thù.
“Anh, anh hiểu lầm em rồi” Đầu óc Lục Minh Húc xoay chuyển cực nhanh, anh ta nói: “Em vốn muốn báo cho anh biết Tân Kiều Lam đang ở đây, là Tân Kiều Lam đã giết bác gái, em đến đây trước để ổn định cô †a mà thôi”
Anh ta thực sự cho rằng Lục Đồng Quân ngu ngốc sao?
Vẻ mặt Lục Đồng Quân lạnh lùng phát sợ, mắt mắt đầy hung ác: “Đi xuống dưới bồi tội cho mẹ tôi đi”
Dứt lời, Lục Đồng Quân vung nắm đấm đánh Lục Minh Húc lệch cả mặt, khiến anh ta phun ra một búng máu.
Người của Tân Kiều Lam đã bị người của Bóng Đêm bắt gon, chỉ cần mấy phút đã nhanh chóng giải quyết xong.
Lục Minh Húc bị đánh nắm rạp trên đất, cũng chỉ còn một hơi tàn.
Lục Đồng Quân đánh đỏ cả mắt, chỉ cần đạp thêm một cước thì Lục Minh Húc sẽ bỏ mạng.
“Lục Đồng Quân” Ngay lúc