Trước khi lễ đính hôn chính thức bắt đầu, Vu Quân Thần ở trong phòng nghỉ, nói chuyện với đám bạn gã.
"Lạc Thịnh không hổ là đại thiếu Lạc gia, tớ nghe nói muốn tổ chức một bữa tiệc ở đây, dù có tiền cũng không nhất định có thể làm được."
"Đúng vậy, khách sạn nhà mình, đương nhiên là muốn làm như thế nào thì làm thế đó, muốn tổ chức khi nào thì tổ chức, hơn nữa còn không cần tốn một đồng, chỉ cần phân phó một câu liền lập tức có người chuẩn bị tốt mọi thứ, đúng không Quân Thần?"
"Tớ cũng không rõ lắm, đều là Lạc Thịnh kêu người sắp xếp." Vu Quân Thần mỉm cười, thực ra gã rõ ràng, Lạc Thịnh tự mình đi tìm tổng giám đốc khách sạn nói chuyện mấy lần, giám đốc mới vì không muốn đắc tội gã mà đồng ý, nhưng tiền nên trả nhất định phải trả.
Chi tiêu hiện tại của Lạc Thịnh đều là ông ngoại gã cho, ông Trình rất thích đứa cháu ngoại này không sai, nhưng ông dụng tâm bồi dưỡng còn đầu tư trên người Lạc Thịnh so với mấy đứa cháu trai khác còn nhiều hơn, đương nhiên là vì khiến Lạc Thịnh sau khi kế thừa tập đoàn Lạc Thị có thể mang cho Trình gia càng nhiều lợi ích.
"Quân Thần, cha mẹ Lạc Thịnh hôm nay cũng sẽ tới sao?"
"Đây không phải là nói thừa sao? Nhất định sẽ tới, nào có con trai đính hôn, cha mẹ lại không đến không? Đúng không Quân Thần?"
Vu Quân Thần chỉ cười, không trả lời, bởi vì gã cũng không xác định được cha Lạc Thịnh có tới không, chỉ biết mẹ Lạc Thịnh chắn chắn không tới.
"Như vậy Mạnh Dương sẽ cùng đi sao? Vừa nghĩ tới Mạnh Dương cư nhiên kết hôn với cha Lạc Thịnh, tớ đến hiện tại cũng cảm thấy rất kinh ngạc."
"Nhất định là bởi vì Lạc Thịnh lớn lên rất giống với cha cậu ấy, Mạnh Dương không thể cùng Lạc Thịnh ở chung một chỗ, nên mới quyết định gả cho cha Lạc Thịnh."
"Thật đúng là chỉ có Mạnh Dương mới có thể làm ra chuyện này, chỉ là Quân Thần, sau khi hai người đó kết hôn có ảnh hưởng tới chuyện cậu và Lạc Thịnh ở chung một chỗ không? Vạn nhất Mạnh Dương thổi gió đầu giường gì đó..."
Những người này vốn là bạn của Mạnh Dương và Lục Vân Kính, nhưng bọn họ thật không ngờ Mạnh Dương cư nhiên kết hôn với cha Lạc Thịnh, bọn họ có phần hối hận bản thân nhảy qua chỗ khác quá sớm, nhưng hối hận cũng không kịp rồi, dựa theo tính cách của Mạnh Dương, ngay cả cha ruột cậu ấy cũng không để ý, chớ nói chi là những người như họ, cho nên hiện tại họ cũng chỉ có thể cố định đứng bên Vu Quân Thần, sau này hy vọng Vu Quân Thần có thể thành công kết hôn với Lạc Thịnh, không thì bọn họ mất trắng.
Hơn nữa những người này, gia đình chỉ có thể coi như có tiền, trước nói, so với nhà Lục Vân Kính kém xa lắc, so Mạnh Dương cũng kém nhiều, so với Lạc gia, càng như một trời một vực, cho nên bọn họ chưa từng thấy qua Lạc Tu, chỉ nghĩ Lạc Tu và Lạc Thịnh là cha con, vậy khẳng định hai người rất giống.
"Cha của Lạc Thịnh, cũng không có không đồng ý cho chúng tớ đính hôn, hơn nữa tớ tin tình cảm giữa tớ và Lạc Thịnh có thể vượt qua tất cả." Vu Quân Thần trả lời.
Những người khác nhìn nhau, sau đó nói :"Lạc Thịnh là con trai duy nhất của cha cậu ấy, cha cậu ấy chờ tới giờ mới tái hôn, nhất định là đã làm xong dự định cho Lạc Thịnh kế thừa tất cả, họ dù sao cũng là cha con ruột không dễ dàng mà bị chia rẽ đâu? Cha Lạc Thịnh, cuối cùng nhất định là tôn trọng lựa chọn của Lạc Thịnh."
"Đúng vậy, nhất định là Mạnh Dương nghĩ chỉ cần cậu ta kết hôn với cha Lạc Thịnh, nhất định có thể ngăn cản cậu và Lạc Thịnh ở chung một chỗ, nhưng hôm nay Lạc Thịnh vẫn là đính hôn với Quân Thần, mục đích của cậu ta tuyệt đối không thể nào đạt tới."
"Tớ nói, dù cha Lạc Thịnh có giống cậu ấy hơn nữa, bọn họ cũng không phải là cùng một người, đến tột cùng Mạnh Dương là sao làm được cùng một người đáng tuổi cha mình ngủ chung một giường?"
"Chỉ là Lạc Thịnh đẹp trai như vậy, nếu như cậu ấy rất giống cha, vậy thì cha cậu ấy chắc chắn cũng rất đẹp."
"Nhưng tuổi tác đặt ở đó, dù dáng vẻ không tệ, hai người đứng chung một chỗ, khẳng định nhìn như cha con vậy."
"Đúng vậy, Mạnh Dương vì chia rẽ Quân Thần và Lạc Thịnh, thực sự là điên rồi, cha Lạc Thịnh lớn hơn cậu ấy nhiều như vậy, bọn họ cùng một chỗ... Chỉ nghĩ lại cũng thấy sởn tóc gáy."
"Dù hiện tại chồng già vợ trẻ nhiều, nhưng Mạnh Dương dầu gì cũng là người có tài sản, đại thiếu gia từ nhỏ đến lớn cơm áo không lo, lại muốn học những người khác vì thay đổi cuộc sống mà gả cho người có thể làm cha mình."
Vu Quân Thần nghe lời nói của họ, nụ cười vốn cố gắng duy trì dần thành miễn cướng, may là nhân viên phục vụ tới thông báo lễ đính hôn sắp bắt đầu gã mới nhanh chóng đứng dậy ra ngoài.
Khi nghi thức mới bắt đầu, Vu Quân Thần thấy cha mẹ của Lạc Thịnh không có tới, muốn nói không mất mác là giả, hơn nữa tân khách cũng không tới nhiều như ngày Mạnh Dương và Lạc Tu kết hôn, tuy chỗ này đẹp nhưng chắc chắn kém sự phô trương và giá trị tại nhà chính Lạc gia. Vu Quân Thần chỉ có thể an ủi trong lòng, đợi tới khi gã và Lạc Thịnh kết hôn, những gì gã muốn nhất định sẽ lấy được.
Sau khi nghi lễ kết thúc, Mạnh Dương và Lạc Tu mới xuất hiện tại tiệc đính hôn, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía bọn họ.
Người chưa từng thấy qua Lạc Tu, nhất là đám bạn Vu Quân Thần, khi nhìn thấy Lạc Tu đều vô cùng kinh ngạc.
"Đó chính là cha Lạc Thịnh sao? Như thế nào lại một chút cũng không giống Lạc Thịnh