A, sao ở đây không có con gì cả vậy? Ta đói sắp chết rồi đây này.
" Kí chủ không chết được đâu ạ, huyết quỷ tộc là bất tử mà."
- Nhà ngươi lại muốn ăn đòn đúng không?
" Kí chủ à, người tha cho ta đi.
Ta không dám nữa đâu."
Giữa một khu rừng rậm rạp, một thiếu nữ đang bước từng bước mệt mỏi đi lang than khắp nơi.
Cô tên Lý Nhã Uyên, là một nhà văn chuyên viết tiểu thuyết xuyên không viễn tưởng, nhưng cô không ngờ chính mình lại xuyên không.
Hai ngày trước khi đang cố gắng viết cho xong chương cuối cùng để chuẩn bị xuất bản sách thì mọi thứ trước mắt cô trở nên tối đen.
" Chuyện gì vậy chứ? Không lẽ mình làm việc quá sức rồi lại ngất xỉu nữa à?" Nhã Uyên tự nói với bản thân mình.
Đối với cô, những lần ngất đi vì làm vì làm việc quá sức đã không còn quá xa lạ.
" Ting, chào mừng kí chủ đến với không gian hệ thống."
- Đây là đâu, hay mình viết tiểu thuyết nhiều quá nên bị lậm luôn rồi, tự tưởng tượng ra mình có hệ thống?
" Kí chủ, đây là không gian hệ thống, ngươi là người may mắn được chọn, còn không mau thần phục bản hệ thống"
Cùng với giọng nói vang lên, một nhân hình dần ngưng tụ giữa không trung.
Một lúc sau, một cô gái tầm 18 - 20 xuất hiện.
Đây là chủ thể hệ thống huyễn hóa mà thành, nó cũng mang cảm xúc như con người.
Nhã Uyên lúc trước đã ngứa tai với giọng điệu hách dịch của hệ thống, bây giờ nhân hình của nó còn cao hơn cô, còn chưa kể hai quả bóng treo lủng lẳng nữa.
Đối với người phát triển chậm như cô, hay nói trắng ra là vừa lùn vừa phẳng thì giống như một sự sỉ nhục.
Nhã Uyên vừa hét lên, vừa lao tới chỗ của chủ thể hệ thống.
- Thần phục cái em gái nhà ngươi, khinh người quá đáng, hôm nay lão nương ta không cho ngươi một trận thì ta không mang họ Lý.
" Kí chủ, xin bình tĩnh a."
Trong không gian chỉ còn lại tiếng hét thảm thiết của hệ thống.
" Kí chủ, có thể đừng đánh vào mặt được không?"
Một lát sau, khi đã đánh hệ thống đến rã tay, Nhã Uyên mới bình tĩnh lại.
Lúc này cô mới bắt đầu làm quen với tình hình hiện tại.
- Này, hệ thống, nếu như ta đã được ngươi chọn vậy "ta" ở đó đã ra sao rồi?
" Kí chủ đã chết do kiệt sức rồi, chắc bây giờ cũng có người tìm được cơ thể của ngươi rồi đấy"
Đột nhiên, hệ thống khựng lại một lúc.
" Kí chủ, tổng hệ thống vừa có tin nhắn, họ bảo thấy kí chủ khá thú vị nên cho kí chủ một thứ mà kí chủ muốn trước khi đến thế giới khác"
- Bất cứ thứ gì à?
" Vâng, từ giờ đến lúc xuất phát còn một canh giờ nữa, kí chủ có thể suy nghĩ thật kĩ ạ."
- Không cần đâu, trực tiếp cho ta tất cả kiến thức về thế giới mới đi.
" Chỉ có như thế thôi á? Kí chủ chắc chưa?"
- Nói nhiều quá, muốn ăn đòn tiếp hả?
" Bây giờ ta sẽ đưa tất cả những thứ kí chủ vào thư viện của hệ thống.
Khi nào cần kí chủ chỉ cần xem lại thôi."
" Kí chủ còn việc gì nữa không, nếu không thì ta có thể xuất phát sớm đấy!"
- Được rồi trực tiếp xuất phát đi.
Vừa dứt lời, Nhã Uyên lập tức bị di chuyển đến thế giới mới.
Trước mặt cô bây giờ là một thân thể giống hệt cô như đúc, chỉ khác là mái tóc của nử tử này có màu trắng bạc thay vì màu đen như bình thường.
" Kí chủ, hệ thống sẽ bắt đầu dung hợp linh hồn cùng với kí ức của cỗ thân thể này với ngươi."
Linh hồn của Nhã Uyên chưa kịp hiểu gì đã bị lôi vào trong thân thể trước mặt.
Một cơn đau lan tràn khắp linh hồn của cô.
Cỗ thân thể dường như không chấp nhận linh hồn của cô, bắt đầu phản kháng