" Nhã Uyên, tỉnh lại đi."
" Ư, đau đầu quá."
" Cuối cùng cô cũng chịu tỉnh rồi."
Chúc Dung thở phào nhẹ nhõm.
" Cô quả là lo cho ta nhỉ?"
Nhã Uyên mỉm cười, cô ngồi dậy.
" Ai thèm lo cho cô chứ, nếu cô mà có chuyện gì ta cũng có chuyện nên ta chỉ là tự lo cho mình thôi."
Chúc Dung lúng túng, nàng đỏ mặt ngượng ngùng.
" Thôi được rồi, không trêu nàng nữa, ta xem thử mọi người sao rồi."
" Nhiệm vụ hoàn thành thành, nhận thẻ thăng cấp công pháp x1, quay thưởng Bạch Ngân cấp x10.
Mở khóa hệ thống quay thưởng Bạch Ngân cấp."
" Điểm tích lũy đã đủ, kí chủ có muốn thăng cấp hệ thống hay không?"
Nhã Uyên tự hỏi, cô cố ý nói lớn cho ai đó nghe.
" Ây dô, ta có nên nâng cấp không nhỉ? Hay là thôi nhỉ, tốn điểm quá."
" A Nhã Uyên, ngươi dĩ nhiên là phải nâng cấp a.
Nâng cấp rồi ta sẽ mở khóa nhiều công năng hơn, nhiều kiến thức hơn nữa này."
Chúc Dung vội vội vàng vàng bảo Nhã Uyên đồng ý, đôi mắt nàng long lanh như cún con.
" Hay là thôi nhỉ, ta thấy tốn quá, đợi khi nào nhiều chút ta sẽ nâng cấp sau."
" Không được, ngươi phải nâng cấp, ta muốn ở trong nhà lầu a."
" Hử???? Cái gì lầu cơ??"
Nhã Uyên giả vờ không nghe rõ, hỏi lại Chúc Dung làm nàng chột dạ.
" Không có gì, ngươi nghe nhầm thôi, ta đâu có nói gì đâu."
" Đùa nàng thôi, ta nâng cấp ngay đây."
Cô ấn chọn đồng ý, vừa ấn xong liền bị truyền tống ra khỏi không gian hệ thống.
" Đang tiến hành nâng cấp hệ thống.
Xin kí chủ hãy chờ đợi."
" Xem ra là sẽ tốn một khoảng thời gian dài nhỉ?"
Nhã Uyên mở mắt, ánh sáng chiếu vào làm cô khẽ nhíu mày.
Nhìn sang bên cạnh, Bạch nhi vẫn đang ngủ say.
- Cô tỉnh rồi đấy à!
Cô giật mình, vội quay đầu lại.
Như Nguyệt đang nằm cạnh, nhìn chằm chằm cô.
- Sao cô cũng ở đây?
- Cái tay kìa!
Nhã Uyên nhìn xuống tay mình, cô vẫn đang nắm chặt Như Nguyệt.
Cô vội rút tay về, mặt đỏ bừng xấu hổ.
- Xin lỗi Như Nguyệt, tôi không cố ý.
- Không sao, cũng...không tệ.- Nàng nói khẽ, chỉ đủ để cho mình nghe được.
- Sao cơ?
- Không có gì, chỉ là tôi không ngờ cô lại yêu thương Bạch nhi như thế.
- Chính tôi cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy, chỉ cần nghe thấy Bạch nhi muội ấy gặp nguy hiểm, ta liền như mất hết lí trí.
Ngươi cũng vậy, ta không muốn ai trong hai người rời xa ta.
Nếu không ta không nghĩ mình có thể kiểm soát bản thân.
- Bạch nhi ta có thể hiểu, nhưng sao lại có ta trong đó nữa? Ta và ngươi cũng đâu có quan hệ gì.
- Ta không biết, có lẽ đó là trách nhiệm.
- Chỉ là trách nhiệm thôi sao?
Nét mặt nàng thoáng một chút đau buồn.
Nghe thấy Nhã Uyên nói đó chỉ là trách nhiệm với mình, tim nàng chợt quặng thắt, một cảm giác khó chịu bao trùm tâm trí.
- Như Nguyệt tỷ, Nhã Uyên tỷ, hai người đang nói chuyện gì thế?
- Không có gì đâu, muội thấy cơ thể sao rồi?
- Ta không sao rồi, chỉ là có thêm cái này.
Bạch nhi chỉ lên trán mình, hai cái sừng nhỏ màu trắng nhô ra.
- Cái này! Để ta kiểm tra thử.
Nhã Uyên đem linh thức bao bọc cơ thể nàng, cô cảm nhận được huyết mạch của nàng biến đổi rất lớn, đã có một phần Long Huyết sinh ra.
- Muội bây giờ đã có một phần là Long Huyết, cũng có nghĩa muội đã sắp thành Giao Long chứ không còn là Bạch Xà nữa.
- Nhưng mà như vậy nghĩa là muội sẽ không