Tu vi của Nhã Uyên bây giờ đã là luyện khí tầng sáu, linh khí và huyết khí đều đã tu luyên max cấp.
Muốn tăng cấp tu vi chỉ có thể tu luyện ma khí.
Nhưng mà chỗ có ma khí chỉ có một nơi, là khu rừng dưới chân của Thiên Kiếm môn, chắc hẳn bọn chúng đang truy tìm cô và Bạch nhi nên không thể đến đó được.
Thu xác của đàn yêu thú vào trong túi trữ vật của hệ thống, Nhã Uyên trở về Yêu quốc.
- Chúc Dung, mở thương thành cho ta đi.
Xem xét một lúc, Nhã Uyên sửng sốt.
- Này, Chúc Dung ngươi xem thử có lỗi gì không chứ sao hack này rẻ thế?
" Phúc linh thổ cấp thường: tăng phúc 100% tốc độ phát triển của linh thảo.
"
"Cái này không có lỗi đâu.
Đây chỉ là Phúc linh thổ cấp thấp nhất mà thôi, sau này vẫn còn cấp cao hơn nữa đó.
Vả lại giới hạn diện tích nhỏ nên hầu như chẳng ai dùng tới."
- Thế này thì ta giàu to rồi!
Chúc Dung không hiểu Nhã Uyên đang có ý định gì, ngán ngẩm thở dài.
Về đến thành trì, đám lính giữ cửa không dám ngăn cản cô nữa, chúng sợ mình sẽ có kết cục như cự hùng kia.
- Này, các ngươi có biết ta có thể bán tài liệu từ yêu thú ở đâu không?
- Ngươi có thể đến Thanh Nguyệt Các, nơi đó chuyên mua bán tài liệu linh dược các loại.
- Được rồi, cảm ơn ngươi.
Cầm lấy.
Nhã Uyên tùy tiện vung tay, mấy viên yêu đan cấp thấp bay vào tay tên vừa trả lời.
Tuy là yêu thú, nhưng yêu thú có linh trí cũng dùng yêu đan để tu luyện, vì vậy nên yêu đan vô cùng quý giá.
- Nhớ chia đều ra.
Nhã Uyên quay lại dặn dò.
Hai tên giữ cửa thấy tiền sáng mắt, lập tức vâng vâng dạ dạ.
" Làm người có tiền sướng thật.
Ngươi đồng ý không Chúc Dung?"
" Ta đang chơi game đừng có làm phiền."
" Chơi game?, Ngươi chơi gì đấy?"
" Genshin Impact, ta lấy từ trong kí ức của ngươi."
Bốp một tiếng, Nhã Uyên không thương tiếc mà gõ lên đầu cô nàng Chúc Dung.
" Đừng có tự tiện xem kí ức của người khác.
Tối nay ta phạt ngươi."
" A đừng mà, ta sai rồi, ta biết lỗi rồi mà!"
Không quan tâm đến Chúc Dung nữa, cô tiến về Thanh Nguyệt Các.
Thanh Nguyệt Các, các chủ tu vi Nguyên anh đỉnh phong, nửa bước hóa thần.
Có cao thủ tọa trấn, Thanh Nguyệt Các nghiễm nhiên trở thành thương hội lớn nhất ở yêu quốc.
- Ông chủ, ta muốn bán những thứ này.
Nhã Uyên lấy ra mấy trăm viên yêu đan cùng với tài liệu thu thập từ xác của yêu thú đến trước mặt chủ tiệm.
- Quý khách có thể đợi một lát được không, nhiều thế này ta phải gọi tổng quản đến giao dịch.
Chủ tiệm luống cuống chạy đi, đơn hàng này thật sự quá lớn, ông ta không giải quyết nổi.
Những người xung quanh nhìn thấy thì há hốc mồm, cảnh tượng như vậy cũng là lần đầu tiên họ thấy.
- Này, chỗ yêu đan kia cũng phải hơn trăm viên ấy chứ.
Tuy phẩm chất không cao nhưng cũng không phải thứ mà một tiểu cô nương có thể lấy ra.
Nghe những lời này, Nhã Uyên có chút tức giận.
- Tiểu cô nương cái gì chứ, lão nương năm nay đã hai mươi rồi.
Tất cả đều im phăng phắt, không ai dám nói gì nữa.
- Này, các ngươi có ngửi thấy mùi gì kì lạ không?
- Có, hình như là mùi máu tươi a.
- Mọi người, nhìn mái tóc của cô ta đi, mùi máu là phát ra từ đó.
Mái tóc của Nhã Uyên Không còn là màu trắng bạc nữa, mà thay vào đó lqf màu đỏ tươi chói mắt.
" Chết, khi nãy quên làm sạch tóc, đang vội nên cũng không để ý."
Đem mái tóc làm sạch sẽ, dần dần màu trắng bạc hiện ra, làm cho mấy tên đàn ông muốn giở thói trăn hoa.
Thế nhưng nhìn thấy đống yêu đan kia, cộng với việc máu có thể nhuộm đỏ tóc, chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy run sợ.
Phải là con người tan bạo như thế nào mới làm được như vậy, nếu không may chọc vào cô ta chỉ có nước chết.
- Khách quý,