Thanh Hòa viện, Tàng Kinh lâu.Vương Yến ngồi đàng hoàng ở trên bồ đoàn, nhìn hai viên thuốc trong tay, sắc mặt thúi quắc.Rất rõ ràng, hắn đã thỏa hiệp.Đối phương bảo đảm đi bảo đảm lại, chỉ cần dựa theo chỉ dẫn của huynh ấy thì tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm, hơn nữa nếu Đan này thành công, thể chất của mình cũng sẽ được cải thiện rất nhiều, khỏe mạnh như voi không nói, tương lai trong vòng mấy năm, cũng sẽ không bị ốm vặt, có thể nói là trăm điều lợi mà không một điều hại.Viên thuốc trong lòng bàn tay phải của hắn to cỡ hạt đậu phộng có màu đen sẫm, tên gọi là Ô Kim đan, cũng chính là thuốc mà hắn sắp uống thí nghiệm.Mà viên đan dược màu xanh lá cây bên tay trái nhỏ hơn viên Ô Kim đan một chút, chính là Giải Độc Đan có thể giải bách độc.Theo lời của Vân sư huynh, trong viên Ô Kim đan này chứa hơn bảy mươi loại dược liệu quý cùng năm loại Linh Dược nấu chung với nhau mà thành.Tác dụng của nó chủ yếu là thông qua kích thích khí huyết, thúc đẩy khí huyết giãn nở phát triển, từ đó đạt được thể chất cường tráng, tăng cường sức lực.Thứ này vốn được làm cho những người ốm yếu nhiều bệnh, cơ thể suy nhược, mắc chứng khí hư, tuy đối tượng được hưởng là những người như vậy, nhưng người thí nghiệm thuốc nhất định phải có cơ thể cường tráng, khí huyết tràn đầy.Bởi vì chỉ có khí huyết tràn đầy, mới có thể phát huy tối đa tác dụng của thuốc, mà chỉ có thân thể cường tráng mới có thể chống chọi được sự bá đạo của dược lực.Trước đó, Vân Trung Lưu không chỉ một lần đi tìm động vật thí nghiệm, nhiều lần cải tiến, đã có được hiệu quả rất tốt, hơn nữa cũng không có tác dụng phụ gì.Nhưng xét cho cùng, thể chất của con người khác với động vật, các loại bộ phận cơ quan vô cùng phức tạp, không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.Hắn đương nhiên cũng tính đến chuyện này, bởi vì việc này quan hệ trọng đại, vì để tránh cho việc đang trong quá trình thử thuốc xuất hiện bất trắc ngoài ý muốn, cho nên Vân Trung Lưu đặc biệt đưa cho Vương Yến một viên Giải Độc Đan, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.Bởi vì Vương Yến là người thí nghiệm sống đầu tiên, cho nên thuốc này mà thành công sẽ vô cùng có lợi với thể chất của hắn, nếu không thành công, sẽ gây ra triệu chứng gì hay không, hiện tại thì cũng còn chưa biết.Quá trình phát huy tác dụng của thuốc tổng cộng mất ba ngày, Vân Trung Lưu tự nhiên không có khả năng thời thời khắc khắc ở bên cạnh hắn, bởi vậy chỉ dặn dò một chút, liền để cho hắn tự mình làm theo hướng dẫn.Nhiều lắm là lúc mỗi ngày gặp mặt sẽ hỏi thăm một chút tình huống, thăm hỏi một chút phản ứng của đan dược trong cơ thể hắn, chỉ vậy mà thôi!Ngoài ra còn một điều cấm kỵ quan trọng khác, đó là tự khi hắn bắt đầu uống thuốc, trong vòng ba ngày, nhất định phải nghiêm khắc khống chế ăn uống, không được ăn hoa quả, nhiều lắm là chỉ có thể uống một ít cháo loãng cho đỡ đói.Sớm biết phiền toái như vậy, hắn dứt khoát sẽ không đồng ý, nếu không phải đối phương nói sau khi chuyện thành công, sẽ tiến cử hắn với sư phụ, nhờ vậy mới tạo được một ít động lực cho hắn.Chỉ là làm được hay không được, tất cả đều dựa vào ý trời, hy vọng viên thuốc này sẽ thực sự thần kì như lời Vân Trung Lưu nói, không có hại gì đối với mình.Lúc ăn cơm trưa, Vương Yến cất kỹ đan dược, trước tiên đi tới thiện thực đường ăn no một trận, vừa nghĩ tới trong ba ngày nữa sẽ không được ăn món ngon như vậy, trong lòng cũng có chút thịt đau.Sau khi ăn xong một canh giờ, Vương Yến chiếu theo yêu cầu của sư huynh, dùng nước ấm uống Ô Kim đan, ngay sau đó cũng không có cảm giác gì đặc biệt....Trong nháy mắt, một ngày đã trôi qua.Cái bụng của Vương Yến náo loạn cả một ngày.Ngày thứ hai trôi qua.Vương Yến cảm giác vô cùng đói, thật không thể chịu nổi loại cảm giác này.Làm việc cực khổ không nói đến, mỗi ngày còn phải đi gặp Vân Trung Lưu báo cáo chi tiết cảm nhận cùng tình huống, quả thực là làm khó hắn mà.Cứ thế kéo dài như thế đến ngày thứ ba"Như thế nào? Có cảm giác thân thể có chút không giống trước kia hay không?""Ngoại trừ tiêu chảy, đói khát, ngược lại là không có cảm giác gì đặc biệt."Vương Yến lắc đầu, thành thật trả lời."Ừm! Những thứ này đều là phản ứng bình thường đối với tác dụng của thuốc, nhưng không sao hết, gần đây Sư đệ không có cảm giác được vô cùng có tinh thần sao? Hoặc là thân thể khô nóng không chịu nổi, hoàn toàn không sợ rét lạnh của ngày đông giá rét?"Vương Yến có chút dở khóc dở cười.Hắn gần như sắp mệt lả rồi, tinh thần ở đâu ra, về phần cảm giác khô nóng, hắn thường xuyên quét dọn sắp xếp làm việc, ngược lại cũng không biết nguyên nhân là dược hiệu hay là do vận động nữa."Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở bước nào?"Thấy không có phát triển theo lộ trình mong đợi của mình, Vân Trung Lưu cũng hoài nghi lo lắng, từ trong ngực lấy ra cách điều chế, vừa đi so sánh dược liệu, kiểm tra nghiên cứu một phen, sau nửa ngày cũng không hiểu được nguyên do."Như vậy đi! Sư đệ, ngươi trước đi làm việc của ngươi đi, sắp tới, một khi cảm giác thân thể có cái gì khác thường, lập tức tìm đến sư huynh