Tùng Phong quán nằm ở khu Tây Thành ven hồ Thúy Diệp, cách học cung Lao Sơn không tính là quá xa, lại thêm vị trí địa lý vừa đúng, phong cảnh xung quanh hợp lòng người, không gian yên tĩnh, ngay cả hương khói cũng thịnh vượng.Mấy quán trọ gần học cung Lao Sơn đều đã chật cứng người, bởi vậy mấy người Vương Yến chỉ có thể đến các nhà trọ ở xa xa, không ngờ trên đường lại tình cờ gặp được một đạo quán như vậy, vì thế liền dứt khoát đi vào ở.Bởi vì cái gọi là đạo môn thiên hạ vốn là người một nhà, bọn họ nói rõ ý đồ đến đây, sau khi quyên nhang đèn, quán chủ liền lệnh cho đệ tử an bài một phòng cho bọn họ.Dùng cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát, lão đạo sĩ đưa cho Vương Yến một tấm hồi thiếp, yêu cầu hắn lập tức đến học cung Lao Sơn, để tiện cho đại hội sĩ tử ngày mai.Đại hội lần này được tổ chức tổng cộng trong ba ngày, nội dung chủ yếu là khảo hạch đệ tử mới bên trong học cung, đệ tử của các thư viện khác đến giao lưu, sau cùng là hội giao lưu của văn nhân danh sĩ các nơi.Khách đến từ năm sông bốn biển, ngoại trừ bên trong học cung đặc biệt phát thiếp mời, cũng có một số văn nhân nhã sĩ không mời mà tới.Mục đích những người này đến đây, phần lớn là nhắm đến hạng mục thứ hai của đại hội, mà đây mới là tiết mục cuối cùng của đại hội.Thay vì nói là đệ tử các thư viện đến giao lưu với nhau, chẳng bằng nói là nói thi đấu thì thích hợp hơn, bởi vì người xuất chúng ở trong quá trình giao lưu, không chỉ có thể sẽ được hậu duệ quý tộc triều đình nhìn trúng, hơn nữa còn nhận được danh hàm của học cung Lao Sơn.Ví dụ như danh hàm của vị tài tử Giang Nam Hạ Hoài Lương kia, được xưng là "Thơ tuấn", chỉ vẻn vẹn hai chữ như vậy, nhưng danh vọng và lợi ích mà nó mang đến lại là vô cùng lớn.Huống chi danh hàm của hắn ta còn không phải do học cung Lao Sơn trao tặng, mà chỉ là được Thanh Đằng thư viện, một trong bốn thư viện lớn truyền lại.Một khi nhận được danh hiệu này vào trong tay, trở nên nổi tiếng chỉ là chuyện nhỏ, sau này sẽ vinh hoa phú quý vô tận, thậm chí khoa cử nhập sĩ cũng sẽ có nhiều đặc quyền hơn đại đa số các người đọc sách bình thường khác.Bởi vì đại hội sĩ tử lần này không phải chuyện đùa, cho nên một khi đại hội tổ chức thì tất cả các nhân vật nổi tiếng đều tề tụ lại, tất cả các nơi trong thành cũng không thiếu người học đòi văn vẻ đến tham quan hoc tập.Vì để đảm bảo trật tự của đại hội, tránh cho có tiểu nhân thừa cơ đi vào quấy rối, cho nên học cung Lao Sơn cũng đã tiến hành đăng ký chứng thực tất cả khách đến thăm, từ đó phân chia khu vực thân phận.Có những vị khách được mời, có văn nhân dự thi được thư viện hoặc quan địa phương chứng nhận, cũng có danh sĩ ngoại bang, cũng có người đến chỉ đơn thuần tham quan học hỏi xem náo nhiệt.Thân phận của các vị khách đại khái khái được chia thành hai loại, một là bình luận sư, chuyên môn đưa ra lời bình cho các sĩ tử, hai là tân khách xem lễ, tương đương với khách quý đặc biệt.Tuy nói ngày mai đại hội mới bắt đầu, nhưng hôm nay đã có rất nhiều người tụ tập trước cửa, có người trình hồi thiếp, cũng có người của quan phủ ra vào trong đó.Bên ngoài học cung đã làm tốt các loại dụng cụ phòng hộ, sân bãi bên trong cũng đã bố trí xong, thoạt nhìn không khỏi khiến người ta khiếp sợ.Sau khi Vương Yến nộp hồi thiếp, chờ khoảng nửa canh giờ, nhân viên nội bộ xác minh hoàn tất, rất cung kính tặng lại cho hắn hai tấm bảng gỗ có khắc ký hiệu của học cung Lao Sơn.Chính giữa tấm biển gỗ khắc năm chữ "tân khách cấp cao nhất ".Trong ba ngày tới, hai tấm bảng gỗ này sẽ phát huy hết tác dụng đặc hữu của mình, không chỉ có thể dùng làm giấy chứng nhận ra vào học cung, mà còn có thể thưởng thức tất cả các bữa ăn và giải trí bên trong học cung.Sau khi hoàn thành những chuyện sư phụ dặn dò, Vương Yến không lưu lại nữa mà đi về Tùng Phong quán.Bên cạnh người đến người đi, thỉnh thoảng truyền đến tiếng thét to của những người bán hàng rong, trong không khí tràn ngập mùi thơm của rượu và thức ăn trong tửu lâu, làm cho người ta chịu đựng không nổi.Hồi tưởng lại thành phố kiếp trước, trong lòng Vương Yến không khỏi một hồi cảm khái."Rầm rầm.
.
."Bước tới trước cửa một tòa lầu cao, bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một tờ giấy tuyên thành, bị gió thổi phải trực tiếp dán lên trên khuôn mặt Vương Yến.Tầm nhìn của Vương Yến bị ngăn trở, theo bản năng đưa tay chụp lấy, cũng không có quá mức chú ý, khi tờ giấy rơi xuống đất, hắn thuận thế một cước liền đạp lên."Đứng lại!"Chưa đi được hai bước, đột nhiên từ trong tửu lâu bên cạnh lao ra mấy tên công tử nho sinh mặc quần áo đẹp đẽ quý