Đúng như tâm đã dặn Nguyệt Ngụ Tình lao thẳng về đến nhà.
Náo có ngờ lại gặp tên Vương Hàm chết tiệt kia lại đang ngồi hưởng thụ sung sướng
"Nhiệm vụ của anh bạn sao rồi?"Vương Hàm lên tiếng
"Hắn ta cũng tài đấy,còn dám thuê sát thủ bên căn cứ khác chỉa súng vào người tôi"
"không phải đã nói ngay từ đầu rồi sao?Hắn ta là một con cáo già xảo nguyệt"
"Kha kha kha,vậy thì cũng thật tiếc.
Vì tôi Nguyệt Ngụ Tình đã ne răng với ông rồi"
"nghe thú vị đấy"
Nói chuyện với Vương Hàm xong hắn ta chạy lên lầu một mạch,vào phòng riêng của bản thân tự động sử dụng máy tính thuần thục tra cứu thông tin về cô
tầm 10 phút sau khi đã nhận được kết quả.
Hắn sững sờ vài giây rồi nhoẻn miệng cười
"Chúng ta lại gặp nhau rồi "
Phải hiện trên màn hình máy tính chính là cô gái đã cứu mạng hắn khi hắn còn là một đứa nhóc 8 tuổi.
Lúc đó,vì sự tàn nhẫn huấn luyện gay gắt của người cha kia đã để lại một vết hằn trong tim.
Hắn đã cố gắng bao lần vượt khỏi nơi địa ngục ấy nhưng bất thành
Có một hôm vì vết thương trên người quá nặng hắn đã ngất xỉu và được cô cứu giúp.
Vết sẹo dài trên lưng hắn chính là bằng chứng cho việc hắn và cô đã có cuộc gặp mặt từ lâu
may sao bỗng đến khi hắn 25 tuổi lại bất ngờ gặp lại cô gái ấy.
Chẳng trách khi gặp người cứu mạng lần trước hắn lại thấy tim mình xẹt qua ánh điện mạnh mẽ
Và bây giờ,hắn đã nhận ra cô,trong đầu hắn lúc này hiện ra nhiều khung cảnh,liệu không biết rằng hắn sẽ mưu tính chuyện gì
!
Chợt nhận ra điều gì đó,hắn ta bất giác trau mày rồi căng thẳng lạ lùng
đường đường là một Nguyệt Ngụ Tình không sợ trời không sợ đất,nhưng điều khiến hắn e dè nhất là phải đối mặt với ông ta-cha của hắn
Thật ra hắn không phải con ruột của lão,sau một cơn bất tỉnh do tai nạn giao thông ở cuộc sống hiện thực.
.
hắn đã bị lạc vào đây một giấc mộng không lối thoát.
Ở nơi này hắn tự do tung hoành nhưng những gì ác mộng và ghê rợn đã in sâu trong lòng hắn
Người