Lão Ưng Ăn Anh Đào

Chương : 1


trước sau

“Vũ Ưng!” Tiếng của Vũ mẫu từ phòng bếp truyền đến.

Trong thư phòng, hai người đồng thời quay đầu, ăn ý nói, “Người nào?"

Thiếu nữ so với chàng trai thấp hơn một cái đầu, mái tóc dài màu đen xoã nhẹ nhàng, vòng eo tinh tế, khuôn mặt trắng nõn lộ ra biểu tình nghi hoặc,trông thật đáng yêu. Bên cạnh là chàng trai tuấn tú, khuôn mặt bất đắc dĩ, không biết là thứ mấy mẹ hắn sơ suất rồi, bất lực thở dài.

“A, vốn là anh trai, xin lỗi, vừa rồi lại quên mất.”

Vũ Anh nhìn thân ảnh cao gầy của hắn biến mất ở cửa phòng bếp, tiếp tục cúi đầu chuyên tâm vẽ bức tranh.

“Con trai, mẹ và ba muốn đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật lần thứ hai, đại khái sẽ nghỉ ngơi ba tuần tới một tháng,con hãy chăm sóc thật tốt cho em gái còn nhé !”

“Bây giờ ạ ?”

“Đúng vậy, chúng ta đã chuẩn bị hành lý rất lâu rồi vậy mà con chưa từng nhận ra sao?” trên mặt Vũ mẫu nổi lên một lớp hồng, như là cô gái lần đầu biết yêu vậy.

Nói xong,bà tươi cười đầy mặt rời khỏi phòng bếp. Để lại Vũ Ưng đang xấu hổ đứng ở tại chỗ.

“ Ài , ba mẹ muốn đi ra ngoài, có lẽ một tháng đấy .” Hắn vừa nói vừa chậm rãi tiêu sái tiến thư phòng. Đi qua bên cạnh Vũ Anh, lại bắt được tầm mắt cô gái đang ngồi vẽ bên bàn .”Lần này vẽ cái gì?”

“Di, anh trai? Không có gì.” Có lẽ là đang vẽ rất chuyên chú nên cô không chú ý tới hắn đến gần, có chút hốt hoảng, có chút bối rối, vội vàng đem bức tranh thu hồi, rất nhanh cầm lấy rồi chạy trốn vào trong phòng.

“Làm cái gì vậy… Đáng yêu quá .” Vũ Ưng cười khẽ, hắn ngã vào trong ghế salon mềm mại nhắm mắt lại, lông mi dài hoàn mỹ, màu nâu của ghế sa lon càng làm nổi bật mái tóc đen của hắn, bộ trang phục định chế trên người phác họa ra những đường nét thân hình khiến người khác kẻ khác điên cuồng của hắn.

Xa xa, Vũ Anh len lén từ trong cánh cửa lộ ra một đầu, bước từng bước nhẹ nhàng tới gần hắn.' Dù sao anh ấy cũng đang ngủ mà', cô thầm nghĩ. Huống hồ đây chính là một cái hình ảnh hoàn mỹ
như vậy, không vẽ lại thì quá đáng tiếc!

Cô như con mèo nhỏ cẩn thận dịch tới gần hắn, bút trên giấy nhè nhẹ chuyển động.

Phút chốc, cổ tay mảnh khảnh bị chộp lấy, tiếp theo bị một lực kéo ngã vào trong lòng.

“Lần sau còn đáng yêu như thế, anh sẽ mất khống chế đấy .” Vẻ mặt cười xấu xa nhìn vào mỹ nhân trong ngực, chính là em gái thuần khiết đáng yêu, đây vốn là lúc… để em ấy biết rồi đi?

“Ách!” Cô hoảng sợ, không nghĩ tới sẽ bị phát hiện, nhớ tới lại bị người trước mắt nhìn thật sâu mà hấp dẫn. Không có cách nào cả, nghệ thuật gia chính là thích xem những thứ đẹp đẽ, trước mắt lại là khuôn mặt làm phụ nữ điên đảo của anh trai, đương nhiên cô cũng không có bất cứ sức kháng cự gì.

“Quả nhiên Tiểu Anh...vẫn thích quyến rũ anh trai .” Vân vê loạn mái tóc dài thướt tha của cô , hắn đem cô đè xuống thân mình, trong nháy mắt cô bị hắn bảo trùm, xung quanh toàn mùi hương của hắn.

“Ai, ai quyến rũ anh chứ! Anh trai xấu, là anh trêu em mà.” Bây giờ cái này tư thế này làm cho cô không thể động đậy, đành phải cùng anh trai ngoài mặt thiên thần nội tâm ma quỷ đấu mắt với nhau. Nhưng mỗi lần cô đều không có cách nào nhìn hắn vượt qua mười giây, sợ rằng mười giây còn chưa tới đã bị ánh mắt đầy tính xâm lược của hắn ăn tươi nuốt sống rồi.

“Như vậy đi…” hắn cười tà mị nói.

“Cái gì?” Cô mở to đôi mắt xinh đẹp, khuôn mặt có chút ửng đỏ. Dưới cái nhìn của Vũ Ưng lại càng trở nên quyến rũ hơn.

“ Để bồi thường cho anh, hôm nay cùng nhau tắm rửa đi.”

Nhìn khuôn mặt kinh ngạc cùng ánh mắt thẹn thùng của cô, nụ cười của hắn càng thêm sâu.

Truyện convert hay : Võ Nghịch

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện