Lão Ưng Ăn Anh Đào

Chương : 4


trước sau

“ Hừm, ăn khuya cái gì , sao có thể so được với anh ăn em gái đáng yêu mê người đây.”

Trong đầu Vũ Anh không ngừng quanh quẩn những lời này, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô dễ dàng bị nhốt ở hai cánh tay của hắn trong lúc đó, hai má lại ửng đỏ.

“ Tiểu Anh, tiếp tục chuyện vừa nãy chưa làm xong đi.” Vũ Ưng nhẹ nhàng hôn lên cổ của cô, nhìn vẻ mặt đỏ bừng xấu hổ của cô, thiếu chút nữa đã không khống chế được chính mình, bất quá hắn cũng không nghĩ sẽ ở lần đầu tiên doạ cô sợ hãi.

“ Anh, anh...” Thanh âm thẹn thùng đứt quãng, làm cho người ta nghe xong toàn thân đều thấy tê dại, yếu mềm, hắn dễ dàng kéo dây lưng áo ngủ của cô ra.

“Chờ! Đứng lại đi.” Vũ Anh đột nhiên cầm lấy cánh tay của hắn đang để trong ngực mình, không cho hắn tiếp tục hôn xuống.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Cho dù hô hấp đã có chút dồn dập, Vũ Ưng vẫn dừng lại động tác, mang theo ánh mắt sủng nịch nhìn bảo bối dưới thân. Bất quá, đáng lẽ ra cô sẽ không muốn bây giờ hô dừng chứ? Ngàn vạn lần không nên .…

“Anh trai. . . Anh tắt đèn đi.” Nghe thấy cô thẹn thùng nói ra vài chữ này, hắn cảm thấy có chút buồn cười, nghĩ đến liền không khỏi cười ra, hắn không nghĩ rằng cô bảo hắn dừng lại là để làm vậy. Đột nhiên nghĩ muốn trêu chọc cô.

“Không tắt được. . . Anh trai đang muốn thưởng thức dáng vẻ của em đây.” Hắn cười xấu xa, ở trên cần cổ xinh đẹp của cô tạo một ấn ký của mình.

“A, nhanh lên một chút tắt đi!” Cô cuống quýt cầu xin hắn, nhìn thấy hắn lần lượt hạ ấn ký trên người mình, thẹn đến muốn chui xuống đất.

“ Được rồi, đừng nóng giận mà.” Hắn cười cười tắt điện, hai người trước mắt trong nháy mắt một mảnh mờ tối, bất quá cũng rõ ràng cảm giác cùng khí tức của nhau…. Vốn là như thế mà khát khao cơ thể của nhau.

Áo ngủ của Vũ Anh bị hắn dùng một tay kéo ra, mặc dù lực đạo lớn nhưng là cũng không thiếu sự ôn nhu, bởi vậy mà anh trai luôn khiến coi không thể cưỡng lại được. Da thịt tuyết trắng trong m nháy mắt bại lộ dưới không khí, thời tiết lành lạnh khiến cả người cô không ngừng run rẩy.

Nhưng rất nhanh cái cảm giác lạnh lẽo này biến mất hầu như chưa từng tồn tại.

Vũ Ưng hôn xuống vào mỗi một một chỗ mẫn cảm của cô, hôn dần xuống dưới ngực cô, đầu dán vào ngực hôn liếm say mê. Cô mới vừa rồi còn thấy hơi rét lạnh nhưng bây giờ từ bàn tay và những nụ hôn không dứt của Vũ Ưng làm chỉ cơ thể cô nóng lên, nhiệt độ đầu lưỡi như muốn đốt cháy từng tấc da thịt mà nó đi qua.

Cô mơ màng như trong ảo mộng, rồi lại cảm thấy quá chân thật.

“. . . n. . . A ân. . .” Cô mê mang rên rỉ, nhìn trong bóng đêm mơ hồ, nhìn thấy thân ảnh của người anh trai cô yêu nhất đang say sưa cơ
thể cô, ra sức gặm cắn núm vú, bầu vú. Trong lòng cô rung động, cô thầm nghĩ thật muốn, vô cùng muốn được hợp làm một cùng hắn.

Trong đầu hiện lên cái này khiến cô xấu hổ vô cùng, không hiểu sao tiền nhiên mình có thể có loại suy nghĩ này chứ? Còn chưa kịp nghĩ xong đã thấy những ngón tay của Vũ Ưng đang từ nửa người trên của cô nhẹ nhàng chỉ dò xét xuống thân dưới hạ thân.

“A… Anh trai. . . Đừng như vậy. . . n!” Trợn to hai mắt, cô cảm giác được thân thể kỳ quái, hình như không phải chính mình, theo ngón tay đi tới, cô cực độ nghĩ mình phải kháng cự, nhưng trong lòng mơ hồ khát vọng một cái gì đó.

“Anh trai ..ưm…” Mỗi lần cô phát ra dù chỉ là một thanh âm thật nhỉ cũng đủ khiến cho hắn trở nên điên cuồng. Nhẹ nhàng đẩy nhanh tiết tấu, chuyển động đầu ngón tay của mình nhanh hơn, làm cho cả người cô run lên, một cỗ nhiệt lưu từ ở chỗ sâu trong cuồn cuộn bừng lên.

Vũ Anh ở dưới thân hắn thở gấp, nhìn như có chút chịu không nổi. Nhưng hắn không dừng lại, đem hạ thân sớm đã căng cứng xuyên vào trong tiểu huyệt nho nhỏ của cô.

“A, đau quá!” Vũ Anh thất thanh kêu lên, hai cánh tay mảnh khảnh gắt gao vòng quanh cổ hắn. Nhìn thấy hai mắt phiếm đỏ lóng lánh nước, Vũ Ưng đau lòng hôn nhẹ lên mắt cô.

“Ngoan ngoãn… Nhẫn nại một chút, rất nhanh sẽ không đau đớn nữa đâu.” Nhìn thấy biểu tình đau đớn của cô quả thực như muốn mạng hắn, hắn chịu đựng cảm giác muốn ở trong cơ thể cô hung hăng luật động, chỉ nhẹ nhàng hướng bên trong đỉnh đỉnh .

“ n. . . ! n….!” Cảm giác đã bị một chút khoái cảm che lấp, Vũ Anh cảm thấy muốn hắn ở trong cơ thể của mình trong mãnh liệt thao, mãnh liệt cảm. Cô không nhịn được mà chế kín miệng, sợ bản thân mất khóng chế thì sẽ rên lên, bị hắn nghe thấy.

“Quả thật là đồ ngốc mà. Không cho che.” Thanh âm của Vũ Ưng trở nên bá đạo mà trầm thấp, đem hai tay nhỏ bé của cô vặn bung ra, đè ở trên đầu.

“ Để , để em che mà…”

“ Anh trai muốn nghe…” Hắn ôn nhu nói, cúi đầu nhẹ nhàng ngậm lấy môi mềm của cô, cũng nuốt lấy toàn bộ tiếng nói từ trong miệng của cô.

Trăng sáng yên tĩnh, gió đêm thổi nhẹ, trên giường có một cô gái còn đang ở trong mộng đẹp trong du ngoạn, dáng vẻ thanh khiết như thiên thần. Cạnh bên có một người đàn ông lẳng lặng nhìn thiên hạ trong lòng đang ngủ say, trên miệng che không được nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

“Ngủ ngon. . . Bảo bối của anh.” Dịu dàng hôn lên trán cô, sau đó ôm cô mà thiếp đi.

Truyện convert hay : Nghịch Thiên Cửu Tiểu Thư: Đế Tôn, Đừng Chạy!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện