Lúc nói ra những lời này, Cố Dĩ An có một loại cảm giác thỏa mãn mãnh liệt.
Mông cô nhấc lên nhấc xuống mà nuốt trọt lấy côn thịt thô dài, nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn thoải mái đó của Ôn Thần, cô kéo tay anh đè lên ngực mình: “Ôn Thần, giúp em…”
“A a…” Vú lại lần nữa bị bàn tay to của anh xoa bóp, vừa căng trướng vừa tê dại, thoải mái đến mức khiến cô lắc eo vặn mông, ưỡn ngực để cho anh xoa bóp, để cho quy đầu của anh thọc đến nơi sâu nhất. Lúc nó cọ xát đến hoa tâm, cô có cảm giác như mình bị thọc đến tận tử cung vậy. “Ưm ưm…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư thế người nữ ở bên trên có thể khiến cho Ôn Thần thu hết toàn bộ dáng vẻ dâm đãng của cô vào trong đáy mắt, nhất là khi mông cô lắc lư trái phải, quy đầu mẫn cảm bị cô cọ xát đến sắp muốn bắn tinh. Anh đột nhiên ngồi phắt dậy, mặt đối mặt để cô ngồi trên côn thịt của mình, đè mông cô lại thọc mạnh mười mấy cái!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm ưm… A a a…” Cố Dĩ An đạt đến lần cao trào thứ năm, sướng đến mức mất đi toàn bộ ý thức.
Ôn Thần cũng phun hết tất cả tinh dịch đã tích góp lâu vào sâu trong huyệt cô, lúc bắn tinh còn đè ót cô lại, hôn lên môi cô, khàn giọng mở miệng: “Giữ anh đi.”
“…” Cố Dĩ An chậm rãi mở mắt, ánh mắt mê ly nhìn chăm chú vào khuôn mặt nghiêm túc của anh.
“Anh sẽ không đứng yên một chỗ chờ em mãi.” Ôn Thần giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt của cô, dục vọng trong đáy mắt vẫn chưa tan đi, nhưng bộ não của anh lại vô cùng tỉnh táo. “Anh không phải là người đàn ông chung thủy gì cả, anh cũng sẽ không bảo đảm với em rằng sau khi em đi rồi, anh sẽ không tìm người phụ nữ khác. Những lời như thế quá mức giả dối, tương đương với lừa mình dối người.”
“Nếu như em một hai phải khăng khăng cố chấp, không mở miệng giữ anh lại, vậy thì duyên phận giữa chúng ta cũng chỉ có thể chấm dứt tại đây.”
…
Đêm về khuya.
Ngoài cửa sổ vẫn còn tiếng giọt mưa rơi tí tách, Cố Dĩ An cuộn người nằm ở đuôi giường,