Chín giờ rưỡi tối, Cố Dĩ An đến Triều Đường.
Giám đốc của Triều Đường khi nhìn thấy cô lập tức hoảng hốt, chạy lên ngăn cô lại: “Cô Cố…”
“Tôi tìm Ôn Thần.” Cô nói thẳng mục đích đến, không hề vòng vo: “Anh ấy ở tầng mấy?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tầng…tầng 6, 607.” Không giấu được nữa nên đành phải nói sự thật: “Tổng giám đốc Ôn chỉ là đến góp vui lấy lệ, chưa từng chơi qua lần nào, cô Cố, những gì tôi nói đều là sự thật, tuyệt đối không lừa cô.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Dĩ An đi về phía thang máy, khí chất ngự tỷ(1) của cô khiến tất cả mấy người bảo vệ phải sợ hãi lùi lại. Cửa thang máy mở ra. Những khách nam bên trong nhìn thấy cô gái xinh đẹp, vốn dĩ muốn trêu ghẹo cô, nhưng bất đắc dĩ lại bị khí chất lạnh lùng quanh thân cô đánh lui.
Từng người từng người một đều nhường chỗ.
Cố Dĩ An bước vào thang máy, nhìn thấy tất cả bọn họ đều đi lên tầng 6, liền giơ tay ấn nút đóng cửa. Thang máy khép lại, bầu không khí bên trong trở nên ngột ngạt.
Cuối cùng cũng lên tới tầng 6, thang máy mở cửa ra. Cố Dĩ An vừa bước ra, đám đàn ông bên trong liền há hốc mồm nhìn cô đẩy cửa một phòng bao ra. Bọn họ thầm nghĩ, nếu như người phụ nữ này đang đi bắt gian, thì người đàn ông ở trong đó xem ra tiêu đời rồi.
…
Cánh cửa phòng bao mở ra, người phụ nữ bên trong đang uốn éo tạo dáng đột nhiên dừng lại.
Ôn Thần, người đang trái ôm phải ấp, quay đầu lại nhìn ra cửa. Nhìn thấy người đến là Cố Dĩ An, ánh mắt không chút sợ hãi, ngược lại anh còn đắc ý uống một ngụm rượu, chỉ tay vào nữ tiếp viên đang ngây người: “Tiếp tục, không được dừng nhạc.”
Bọn họ nào dám tiếp tục?
Cố Dĩ An đứng ở ngay cửa. Giám đốc của Triều Đường lúc này cũng lên tới, sợ sẽ có chuyện xảy ra.
Nào ngờ Cố Dĩ An gọi ông ta đến, thì thầm vài câu. Chỉ thấy sắc mặt ông ta có chút kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Ôn Thần trong phòng bao, hai tay xoè ra ra hiệu không có chuyện gì.
Cố Dĩ An không bước vào phòng bao của Ôn Thần, mà lại