Sau khi Đường Cẩn rời đi, Ôn Thần lập tức sang một phòng khác, biết Cố Dĩ An mắc bệnh sạch sẽ cho nên anh vào phòng tắm tắm rửa một lượt, sau đó mới tiến đến ôm lấy cô từ sau lưng, vùi đầu vào cổ cô rồi nhẹ nhàng cắn mút, khẽ thì thầm bên tai cô: “Sao đột nhiên em lại đến đây? Có phải nhớ anh rồi không?”
Bị Đường Cẩn làm ảnh hưởng cho nên Cố Dĩ An cũng không còn quá tha thiết chuyện làm tình, thoát khỏi đôi tay đang ôm ngang hông mình, cô nghiêng đầu né tránh nụ hôn của anh: “Em… ưm…”
Ai ngờ Ôn Thần lại xoay người cô lại, trực tiếp đè cô trên cửa sổ, vừa phủ lên môi cô vừa thò tay vào váy, liên tục xoa lên điểm nhạy cảm của cô cách một lớp quần lót.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đừng… ưm…” Bỗng dưng bị khiêu khích không kịp đề phòng, nụ hôn của anh mang theo rất nhiều dục vọng, đầu lưỡi bị anh hung hăng mút lấy, ép cô phải há miệng ra, muốn khép hai chân lại cũng bị anh dùng đầu gối mở ra: “Ưm…ưm…”
Chẳng mấy chốc, dục vọng của cô đã bị anh đốt cháy lên.
Cố Dĩ An đưa tay cởi dây áo tắm ở bên hông anh xuông, bàn tay thò vào vuốt ve lấy dương vật vẫn còn chưa cương hẳn ở giữa hai chân anh, cũng chẳng quan tâm đến chuyện rèm đã được kéo hay chưa, đây là tầng tám mươi mấy, đối diện lại là bãi đất trống, sẽ chẳng có ai nhìn thấy.
Dương vật bị bàn tay ấm áp của cô xoa nắn lập tức cương cứng, Ôn Thần ngậm lấy đầu lưỡi cô mút thật mạnh, vòng tay ra đằng sau cởi quần lót cô xuống, nâng một chân cô lên, trực tiếp bỏ qua màn dạo đầu, nhổ một ít nước bọt vào tay rồi sờ lên âm dạo cô, cầm dương vật ngắm thẳng vào âm đạo cô rồi thúc một cái thật mạnh.
“A…”
Suốt hai tháng không thực sự làm chuyện này với anh, bây giờ bỗng nhiên bị dương vật của anh đâm vào, Cố Dĩ An không ngừng co rút âm đạo, siết chặt lấy cây gậy nóng bỏng to lớn của anh: “Nhẹ… nhẹ một chút… a a…”
Ôn Thần không hề giảm lực, sự khát khao đã dồn nén quá lâu, hơn nữa cảm giác như tìm lại được thứ gì đó