Ôn Thần rất kích động nhưng cũng vô cùng hối hận.
“Tôi thế mà không nghe thấy tiếng của em ấy. Cứ như vậy lướt qua nhau để lỡ mất cơ hội tìm thấy em ấy rồi.”
“Anh đừng tự trách như thế, chúng ta không ai biết chị Dĩ An sẽ bị Thượng Quân Sách đưa đi phẫu thuật thẩm mỹ cả. Bây giờ chúng ta không ai rõ tình hình của chị ấy ra sao cả, có khi còn đi ngang qua chúng ta lúc nào không hay. Nếu chị ấy không muốn gặp chúng ta thì chúng ta cũng chẳng có cách nào nhận ra chị ấy cả.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Diệu vừa an ủi vừa phân tích chi tiết tình huống lúc này.
“Chị ấy có đeo khẩu trang và kính râm nên anh căn bản không thể nhìn ra được chị ấy trông như thế nào, anh phải nghe giọng mới nhận ra được mà.”
“Nhưng cũng có thể là người có giọng nói giống nhau.”
“Anh không nhận ra chị thì chị cũng không có khả năng không nhận ra anh. Nếu chị ấy thực sự là Cố Dĩ An mà thấy anh lại cố ý không nhận ra thì cũng chỉ có thể nói chị ấy không muốn gặp thôi. Chị ấy chắc chắn có nỗi khổ của mình.”
“Anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, phẫu thuật thẩm mỹ có rất nhiều nguy hiểm. Cố Dĩ An…có khả năng phẫu thuật thất bại rồi.”
Ôn Thần không để tâm.
“Chỉ cần là cô ấy thì dù có phẫu thuật thất bại tôi vẫn yêu. Tôi có thể tiếp tục bỏ tiền cho cô ấy đi phẫu thuật tiếp, phẫu thuật đến lúc chỉnh thành hình dạng mà cô ấy thích thì thôi.”
“Đây không phải vấn đề yêu hay không yêu.” Lục Diệu phân tích vấn đề một cách lý tính cho anh nghe.
“Vấn đề ở đây là chị ấy có tiếp nhận nổi chính bản thân mình hay không, đây mới là chuyện quan trọng nhất. Chúng ta chỉ là người đứng ngoài xem thôi không thể thay chị ấy làm chủ gương mặt của mình được. Điều chúng ta phải làm bây giờ là phải đi đến hiện trường đấu giá