Lúc Ôn Thần quay về khách sạn đã là một giờ sáng.
Cố Dĩ An đã uống một viên thuốc ngủ nhưng vẫn còn chưa thấy buồn ngủ, nghe thấy âm thanh bên ngoài, cô đoán là Ôn Thần đã về.
Ôn Thần mở cửa phòng ngủ, thấy cô vẫn còn chưa ngủ: “Không ngủ được?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ừm.” Cố Dĩ An ngồi dậy, lúc anh lại gần mép giường, cô lập tức ngửi thấy mùi rượu và thuốc lá.
“Anh tứ và Yến Tống uống rượu, anh chỉ uống trà.” Ôn Thần cũng ngửi thấy mùi rượu và thuốc lá trên người mình, quả thật có hơi nồng: “Với cả anh chỉ hút có một điếu mà thôi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không muốn cô bị ám mùi nên anh vừa cởi áo sơ mi vừa bước đến phòng tắm: “Anh tắm đã.”
Thấy anh đi vào phòng tắm, Cố Dĩ An mới nhớ ra là áo tắm và khăn tắm cô đã mang đi giặt hồi chiều rồi, mặc dù đã khử trùng và sấy khô nhưng vẫn chưa mang vào lại.
Ôn Thần đang tắm nước lạnh ở bên trong, rõ ràng là anh đã rất cố gắng để kiềm chế nhưng ban nãy nhìn thấy Cố Dĩ An ngồi ở trên giường, trong đầu anh vẫn xuất hiện những ý nghĩ không nên có.
Dương vật bên dưới dựng thẳng đứng, nó đã cương lên cứng ngắc, nước lạnh dội từ trên đầu xuống như đang cố dập tắt đi dục vọng đang cháy bừng lên trong cơ thể.
“Cốc cốc.” Có tiếng đập cửa.
Tắt vòi hoa sen đi, ngoài cửa truyền đến giọng nói của Cố Dĩ An: “Trong đó không có khăn tắm.”
Nhìn thấy trên giá quả thật trống không, Ôn Thần khẽ thở dài, chỉ cảm thấy miệng lưỡi đều khô khốc, anh đi đến bên cửa, dương vật đang dựng đứng giữa hai chân chuyển động theo bước chân, thậm chí còn cương to hơn ban nãy.
Ôn thần chỉ hé cửa ra một chút, Cố Dĩ An thò tay vào, nhìn thấy khăn tắm trên tay cô, anh không cầm lấy mà dùng giọng điệu thăm dò: “Có dám vào đây không.”
“Anh muốn em vào đó à?” Giọng điệu của Cố Dĩ An hơi khiêu khích, giống như đang quay lại lúc đánh cờ cùng anh ở nhà họ Ôn trong quá khứ
“…” Thú vị đấy.
Ôn Thần cũng bắt đầu khiêu khích: “Đương nhiên là anh muốn em vào đây rồi, quan trọng là em có dám vào không.”
“Đương nhiên là em không dám.” Cô thẳng tay ném khăn tắm xuống đất.
Hành động bất ngờ này của cô khiến anh trở tay không kịp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chậc chậc, đúng là đồ vô lương tâm.” Ôn thần nhặt khăn tắm lên để lau tóc, càng lau càng cảm thấy rất buồn cười, anh cũng cảm thấy bản thân dường như rất thích phương thức sống chung với Cố Dĩ An như vậy.
Chỉ là… Có thể uống thêm một chút canh thịt nữa thì càng tốt.
Nhưng mà nóng vội quá thì sẽ doạ “thịt”