Edit: Vũ Quân
====
====
Từ lúc tỉnh lại Nghiêm Kỳ vẫn luôn không mặc quần áo, tư thế ngồi quỳ vừa lúc kẹp chặt nhục côn sưng to. Lúc này thấy Chu Y Y muốn rời đi anh mới do dự nói ra khát cầu của mình.
"Đêm qua anh nói không khó chịu mà?"
"Bây giờ rất khó chịu, đau."
Một người con trai cao hơn 1m8 ngồi ngay ngắn ở trước mặt, dùng ánh mắt đơn thuần lại ủy khuất nhìn bạn, nói JJ đau...
Chu Y Y lập tức cảm thấy bất đắc dĩ lại dở khóc dở cười.
"Tự anh dùng tay cầm, vuốt ve trên dưới là được."
Nghiêm Kỳ dựa theo lời cô nói tự mình hành động, động còn chưa đến 20 cái đã buông tay ra.
"Không có cảm giác, vẫn không thoải mái."
Xong rồi...trong ánh mắt còn mang theo vẻ đáng thương. Chu Y Y cảm thấy anh đang cố ý kích thích bản năng làm mẹ của mình! Nhưng cố tình còn rất hiệu quả với Chu Y Y!
Aiz... Lại là tiếng thở dài quen thuộc.
Chu Y Y một tay cầm di động xem tin tức, một cái tay khác hướng về phía nhục côn của Nghiêm Kỳ cầm lấy.
Chờ đến khi Chu Y Y xem hết bảng tin, tay đều đã mỏi mà nhục côn của Nghiêm Kỳ thoạt nhìn vẫn không hề thay đổi.
"Còn bao lâu anh mới xong, tay em mỏi quá." . Truyện Xuyên Không
"Không biết."
"...."
Trong lòng Chu Y Y trợn trắng mắt sau đó buông điện thoại ra, đôi tay lại đặt lên, chuyên tâm thay anh hầu hạ đồ xấu xa này.
Không chỉ tốc độ nhanh hơn, ngay cả hai viên trứng dái mềm mại cũng được cô lần lượt hầu hạ.
"Mùi hương của em sắp biến mất."
Đang lúc Chu Y Y chuyên tâm vuốt ve giọng nói trầm thấp của Nghiêm Kỳ đột nhiên vang lên. Vừa rồi Chu Y Y còn chưa hiểu ý anh, sau khi cân nhắc trong chốc lát mới đột nhiên phản ứng lại.
"Hương vị biến mất sẽ thế nào?" Chu Y Y nhẹ giọng nghi hoặc hỏi.
"Sẽ không nhìn thấy em."
Một cảm giác thương tiếc quen thuộc nảy lên trong lòng Chu Y Y.
"Bình thường anh thấy được ai?"
"Anh chỉ từng thấy em.... Ba mẹ anh.. Anh mơ hồ có thể cảm giác được."
Ngữ khi của Nghiêm Kỳ bình tĩnh, nhưng Chu Y Y vẫn từ trong lời nói của anh cảm nhận được cô độc. Cái thế