Khi ba người họ gặp nhau, mặc dù chưa làm xét nghiệm ADN nhưng thần giao cách cảm giữa những người cùng huyết thống và việc Đường Ái thừa hưởng một phần ngoại hình của hai ông bà khiến họ gần như ngay lập tức xác nhận người này thực sự là con gái của mình!Một nhà ba người ôm nhau, người mà ngày thường nói một không hai lúc này lại khóc rống như một đứa trẻ.Sau đó Đường Ái mới biết công ty của cha mẹ mình phát triển nhanh chóng nên bị rất nhiều người ghen tị, có người cấu kết với bọn xã hội đen bắt cóc Đường Ái đòi tiền chuộc.Hai vợ chồng nghiến răng giao toàn bộ số tiền tiết kiệm được trong hai năm qua nhưng không nhận lại được con gái, hóa ra bọn côn đồ đó đã sớm đưa Đường Ái lên một chuyến xe buýt đường dài, sau đó vứt bỏ Đường Ái ở một trạm nào đó.Lúc sau, cảnh sát cuối cùng cũng bắt được những kẻ bắt cóc, tiền cũng thu hồi được một phần, nhưng Đường Ái lại mất tích từ đó.Trong nhiều năm qua, vợ chồng hai người vẫn luôn không từ bỏ việc tìm kiếm con gái.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới Đường Ái bị một tên buôn người bắt cóc rồi đưa đến tỉnh khác, tùy tiện bán cho một hộ gia đình không có con cái.Vài năm sau, bởi vì hộ gia đình kia có con nên Đường Ái được gửi đến trại mồ côi ở huyện bên cạnh.
Đường Ái bởi vì tuổi còn nhỏ chỉ nhớ mang máng có người gọi mình là Tiểu Ái nên ở cô nhi viện đăng ký tên là Đường Ái.Người một nhà cứ như vậy chia lìa mười mấy năm, cho đến khi có cuộc gọi hôm nay.Thông qua một vài thông tin cơ bản mà Đường Ái mô tả, ngoại hình cùng với sợi dây thần giao cách cảm, bọn họ có thể chắc chắn 100% rằng đây là con gái bọn họ! Nhưng Đường Ái nhất quyết muốn làm xét nghiệm ADN trước.
Hai vợ chồng nhanh chóng liên hệ bệnh viện, sau 16 tiếng sẽ có kết quả.“Con chắc chắn là con gái của mẹ.
Làm sao có người mẹ nào lại không nhận ra con của mình?”Trương Vân ôm Đường Ái không chịu buông tay, sợ chỉ trong nháy mắt con gái lại muốn biến mất, càng sợ đêm nay chỉ là một giấc mộng, giấc mộng