Lần cuối cùng Hầu Na nhìn thấy cô là tại bữa tiệc của nhà họ Mạnh.
Bây giờ gặp lại, cô ta phát hiện Lâm Lạc Dao dường như còn gầy hơn trước rất nhiều.Nhưng không giống như những bệnh nhân mắc bệnh nan y thông thường cả người tràn ngập bóng tối của cái chết, thay vào đó giống như một viên ngọc chưa được chạm khắc tỉ mỉ, mong manh mà đẹp đẽ đến kỳ diệu.
Phong thái hoàn toàn khác với trước đây, thêm vài phần thần bí khó lường.“Lâm tiểu thư, xin hỏi có phải ngài từng đoán mệnh cho Tiểu Na đúng không?”Hầu phu nhân ngồi đối diện giường bệnh, kính cẩn hỏi.“Đúng vậy.”“Ngài chắc chắn con bé còn có em sao?”Hầu phu nhân bình tĩnh hỏi ra vấn đề hôm nay bà ta muốn hỏi nhất, chỉ có tiếng hít thở là để lộ ra đáy lòng bà ta không bình tĩnh.Lâm Lạc Dao nhìn vị phu nhân trước mắt này, thong thả ung dung mà hỏi lại: “Việc này bà không phải sớm biết rồi sao?”Hầu Na khiếp sợ quay đầu lại nhìn mẹ mình, thấy bà ta thật sự gật đầu thừa nhận, còn đồng thời nắm lấy tay con gái ra hiệu giữ im lặng.Tiểu Viên ngoan ngoãn bay sang một bên, thở dài, mấy ngày nay khi đi cùng đại lão chuyện cô ấy gặp lại nhiều hơn rất nhiều so với mấy năm trước.
Mặc dù trước đó cô ấy trở về nhà họ Lâm nhưng phần lớn thời gian cô ấy đều ở trong phòng, hiếm khi có dịp xã giao mà người khác nhớ tới cô ấy, cũng không có ai chia sẻ những chuyện phiếm như vậy với cô ấy.Hệ thống còn lấy ra đồ ăn vặt ảo, ngồi vào trong lòng ký chủ, chăm chú lắng nghe bí mật của gia đình giàu có này."Chỉ hơn nửa năm trước, tôi mới xác nhận ông ta ở bên ngoài nuôi con ngoài giá thú.
Ông ta làm việc quả thật kín không kẽ hở, giấu diếm chúng tôi nhiều năm như vậy..."Hầu phu nhân kể về sự phản bội của chồng mình như một người đứng ngoài cuộc.
Vẻ mặt lạnh lùng và quyết đoán của bà ta hoàn toàn không giống với hình ảnh Hầu phu nhân hiền lành và đức độ mà mọi người thường thấy.Cả đêm chưa được ngủ ngon Hầu Na lúc này như bị sét đánh.
Trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, cha cô ta không phải người cha, người chồng mẫu mực như cô ta tưởng tượng, mẹ cô ta cũng không phải là người vợ đảm đang, hiền lành, ngây thơ không biết gì