Phạm Thành và quý bà Cung Trân đến một phòng khách khác, ông Phạm thì dẫn Phạm Ly đến phòng sách, chỉ để lại Đông Tiểu Tiểu một mình ở phòng khách một cạch ngại ngùng, không ai hỏi thăm.
Đông Tiểu Tiểu không biết làm gì chỉ biết ngồi thừ người nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, vô tình nhìn thấy một người phụ nữ cứ nhìn chằm chằm qua đây.
Đông Tiểu Tiểu nhìn qua trái nhìn qua phải, xác nhận đối phương đang nhìn mình, không nhịn được liền hỏi: “Xin hỏi cô có việc gì không ạ?”
Người phụ nữ đó bị phát hiện đang theo dõi, gương mặt liền hiện lên vẻ ngại ngùng.
Nếu như đã bị phát hiện, cô cũng không muốn trốn nữa, nhìn lướt qua Đông Tiểu Tiểu, sau đó không kiềm được liếc mắt nhìn qua hướng quý bà Cung Trân, trả lời: “Không có gì, không có gì...”
Lúc này đây, có một người làm đang bước qua để đổi ly nước cho Đông Tiểu Tiểu, và cũng đã phát hiện người phụ nữ này, liền cuối đầu chào: “Nhị phu nhân.”
Đông Tiểu Tiểu ngay lập tức trợn tròn mắt: Nhị phu nhân? Cô ấy chính là bạn gái hiện tại của ông Phạm?
Người phụ nữ này bị lộ thân phận, thế là lại càng e ngại hơn.
Rõ ràng hiện tại cô là nữ chủ nhân của gia đình này, nhưng lại không được ngồi chung bàn ăn cơm với ông Phạm, và cũng không được ăn chung với Phạm Thành Phạm Ly, càng không được dùng thân phận phụ huynh để gặp Đông Tiểu Tiểu.
Trong lòng cô mang đầy sự tức giận.
Vả lại, cô cũng biết, cô không thể sánh bằng quý bà Cung Trân.
Ngay cả tư cách giận hờn và ghen tị cô cũng không có.
Chỉ cần nhà họ Cung dậm vài chân, là có thể khiến cả nhà cô thảm hơn cả thảm!
Nếu quý bà Cung Trân thật sự thấy cô chướng mắt, ra tay phá cô thì ông Phạm thật sự sẽ không ra bảo vệ cô, những người trong gia đình họ Phạm chắc chắn sẽ ủng hộ cho quý bà Cung Trân.
Đây chính là giai cấp.
Mối liên kết trong kinh doanh của hai nhà họ Cung và họ Phạm thật sự quá nhiều.
Ông Phạm có rất nhiều phụ nữ, ông có thể đổi phụ nữ bất cứ lúc nào, nhưng đối tác làm ăn thì không được.
Người phụ nữ này cũng vì đã nhìn thấu và nhìn rõ điểm này, nên rõ ràng trong lòng cô không được vui, cũng không dám nói ra.
Bây giờ hai người phụ nữ có địa vị e ngại này đã chạm mặt nhau, và cũng đã nhìn thấy được sự đồng tình và vẻ tội nghiệp của đối phương
Phải đó, cả hai bọn họ, có vẻ không ai hơn ai.
Đông Tiểu Tiểu ngại ngùng gật đầu: “Xin chào, tôi là Đông Tiểu Tiểu.
Xin lỗi đã làm phiền.”
Người phụ nữ này nhìn Đông Tiểu Tiểu thật kỹ, nói: “Bỏ đi, cô cũng không khá hơn tôi.
Nếu cô không ngại, thì đến uống ly trà với tôi.
Dù sao, bọn họ nói chuyện cũng không kết thúc nhanh vậy đâu.”
Đông Tiểu Tiểu thầm nghĩ mình đứng đây cũng đủ lâu rồi, nên gật đầu đồng ý: “Vậy cám ơn cô nhé.”
Nhị phu nhân cứ thế dẫn theo Đông Tiểu Tiểu quay về căn phòng của mình, căn phòng này, nhìn vào ngay lập tức có cảm giác nó được trang trí theo phong cách khoa học viễn tưởng
Đông Tiểu Tiểu có chút muốn nôn, nhưng cô ấy đã nhịn được.
Dù sao thì thẩm mỹ mỗi người cũng khác nhau mà.
“Ngồi tự nhiên nhé.
Bên đây của tôi không giống bên đó, không có nhiều lễ nghi phép tắc.” Nhị phu nhân nhìn lướt qua Đông Tiểu Tiểu:”Làm con dâu của ông ấy cũng không phải chuyện dễ dàng gì đâu.”
“Cám ơn.” Đông Tiểu Tiểu ngồi xuống ghê sofa, nhanh chóng có người mang nước và bánh ngọt đến.
Hai người cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, cuối cùng cũng do nhị phu nhân bắt đầu chủ đề trò chuyện trước: “Đừng thấy cô được dẫn về ăn cơm mà cho rằng mình có thể gả cho Phạm Thành, đó là hai chuyện khác nhau đấy.”
Đông Tiểu Tiểu không hiểu lắm, liền hỏi: “Tại sao?”
Nhị phu nhân và Đông Tiểu Tiểu đang trò chuyện ở bên này, thì bên kia quý bà Cung Trân cũng đang hỏi Phạm Thành: “Tại sao con không kết hôn với Đông Tiểu Tiểu? Lúc đó người chọn Đông Tiểu Tiểu là con, người đồng ý kết hôn cũng là con, tại sao bây giờ lại phản đối?”
Phạm Thành ôm lấy cánh tay quý bà Cung Trân và lắc lư, nói: “Mẹ, mẹ, mẹ nghe con giải thích! Mục đích con tìm Đông Tiểu Tiểu, không lẽ mẹ không biết? Chẳng phải cũng vì muốn giúp cho