Vì vậy chất lượng sữa được sản xuất ra vô cùng ngon.
Bò sữa ở nơi này không bị cưỡng ép kéo dài thời gian cho sữa của bọn chúng, mà sẽ dựa theo chu kỳ tự nhiên.
Phạm Thành cùng Đông Tiểu Tiểu vắt sữa cho một con bò sắp kết thúc thời kỳ cho sữa.
Phạm Ly cùng Phan Nhuận vắt sữa cho một con bò vừa mới sinh con không lâu.
Bốn người phân chia công việc xong thì chuẩn bị bắt tay vào làm.
Bò sữa đã được vỗ về, đứng ở một bên chậm rãi nhai cỏ tươi.
Đông Tiểu Tiểu vẫn còn hơi e ngại, Phan Nhuận đã bắt tay vào làm.
“Có phải như này không?” Phan Nhuận vừa làm vừa hỏi công nhân vắt sữa bên cạnh.
Công nhân vắt sữa chậm rãi sửa lại động tác của Phan Nhuận.
Phạm Ly cũng hào hứng học cách vắt sữa bò.
Bởi vì công việc rất thú vị, nên hai người làm việc rất ăn ý.
Trải qua hoạt động trải nghiệm buổi chiều hôm nay, hai người đã trở nên thân thiết hơn.
Đến khi hai người vắt ra sữa, thì phấn kích đến suýt hét ầm lên.
Sau khi Phan Nhuận vắt được một xô sữa bò, cô và Phạm Ly lập tức vỗ tay chúc mừng thắng lợi.
Trái ngược lại, bên phía Phạm Thành và Đông Tiểu Tiểu rất tĩnh lặng.
Thực ra Đông Tiểu Tiểu cũng là người rất thông minh.
Trông cô có vẻ yên lặng như vậy, nhưng làm việc rất nhanh nhẹn.
Phạm Thành nhìn Đông Tiểu Tiểu yên lặng vắt sữa bò, cuối cùng cũng lên tiếng: “Tiểu Tiểu, em thật lòng muốn có một đứa con sao?”
Động tác của Đông Tiểu Tiểu bỗng dừng lại, một lúc sau mới gật đầu.
“Thực ra, nhà giàu cũng không tốt như em nghĩ đâu.” Phạm Thành vẫn có chút không đành lòng: “Dù có sự yêu chiều của anh thì cũng vô dụng.
Sẽ có rất nhiều rất nhiều chuyện mà chúng ta không thể làm theo ý mình được.”
“Không phải em ham muốn vinh hoa phú quý.” Đông Tiểu Tiểu bình tĩnh trả lời: “Em chỉ muốn ở bên anh mà thôi.
Thậm chí em có thể không bước vào nhà họ Phạm, mà chỉ muốn có một đứa con thuộc về hai chúng ta.
Nếu anh có người để thích rồi, thì anh cứ lấy cô ấy đi.”
Đông Tiểu Tiểu nói đến chỗ này, tâm trạng bỗng nhiên buồn phiền.
“Xin lỗi em.” Phạm Thành áy náy nói: “Là anh đã khiến em tổn thương.”
Đông Tiểu Tiểu lắc đầu: “Không đâu, mọi thứ đều là lựa chọn của em, em bằng lòng gánh chịu tất cả.”
“Có phải anh đã khiến em bị áp lực không?” Phạm Thành nhạy cảm phát hiện ra vấn đề.
Đông Tiểu Tiểu không lên tiếng.
Cô không phủ nhận, cũng có nghĩa là ngầm thừa nhận.
“Anh hiểu.” Phạm Thành nói: “Nếu anh đã kéo em vào vòng xoáy này thì anh sẽ để em được như mong muốn.”
Đến tối, Phạm Thành đuổi Phạm Ly ra lều ngủ, chỉ giữ mình Đông Tiểu Tiểu lại.
Đông Tiểu Tiểu xúc động đến phát khóc.
Phạm Thành, cuối cùng cũng chịu công khai chấp nhận cô rồi ư?
Đêm hôm đó, Phạm Thành rất dịu dàng.
Một đêm trôi qua, khi Đông Tiểu Tiểu tỉnh lại, Phạm Thành đã rời khỏi giường từ lâu.
Có người đến đưa cho Đông Tiểu Tiểu một bát canh, nói rằng sau khi uống bát canh này thì tỷ lệ mang thai sẽ lớn hơn.
Đông Tiểu Tiểu không chút do dự mà uống hết bát canh.
Đây là con đường mà cô muốn đi, cô không thể lùi bước.
Mọi ngươi đều hào hứng vui chơi ở thị trấn này suốt ba ngày liền.
Phạm Thành qua đêm ở trong phòng Đông Tiểu Tiểu suốt ba ngày liền.
Phạm Ly và Phan Nhuận vô cùng ăn ý vờ như không hay biết chuyện gì.
Lúc bọn họ chuẩn bị rời khỏi Anh, cuối cùng bác sĩ đã kiểm tra trong thành phần máu của Đông Tiểu Tiểu đã hiện lên chỉ số biểu hiện mang thai.
Điều này có nghĩa là, có thể Đông Tiểu Quỳ thật sự có thai rồi.
Tin này được truyền về nước, bà Cung Trân vô cùng vui mừng.
Đông Tiểu Tiểu đã mang thai rồi!
Quả nhiên, lựa chọn nghỉ phép của họ đúng là chính xác.
Bà Cung Trân lập tức bảo Đông Tiểu Tiểu về nước, để thuận tiện gần kề theo dõi.
Đông Tiểu Quỳ không thể không rời khỏi thị trấn nhỏ ở Anh, đáp máy bay về nước.
Tiễn Đông Tiểu Tiểu về nước xong, Phạm Thành nói với Phạm Ly: “Anh cũng phải đến Singapo tham dự cuộc họp.
Phan đại mỹ nhân đành giao cho em đấy.”
Phạm Ly ra dấu tay “Ok”, nói: “Anh yên tâm, có em ở đây, không có ai có thể bắt nạt cô ấy đâu!”
Phan Nhuận bật cười, nói nửa đùa nửa thật: “Vậy thì tôi đành