Thẩm Hà ôm ngay lấy cổ của Thẩm Thất nũng nịu nói: “Đúng vậy đúng vậy, con cũng mới biết được tin tức này đấy, vì vậy vội vàng chạy ngay về nói với mẹ một tiếng đấy.”
“Sao con lại biết được?” Thẩm Thất giờ đã hoàn toàn tỉnh táo rồi, cô lấy điện thoại ra xem, đúng thật có người gửi tin nhắn cho cô, thông báo tin vui Tư Y Cẩm có thai.
Cô ngủ say quá, Vì vậy không nghe thấy.
Thẩm Hà bĩu mỗi nói: ‘Thẩm Viễn Thẩm Mạch lại đánh nhau, Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh đều đang tranh dành đòi xuất hiện cùng Mạch Mạch.
Sau đó anh Tiểu Nhiên khuyên mãi không được, rồi gọi điện thoại cho con thôi.”
Thẩm Thất cười ồ lên.
Bốn đứa trẻ này sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, thật sự là có duyên phận khác người với nhau.
Đặc biệt là Thẩm Mạch, vì con là con lai, thật sự là xinh xắn như một con búp bê vậy.
Những đứa trẻ khác đều thích chơi cùng Thẩm Mạch, vì vậy đòi xuất hiện cùng con cũng là chuyện thường tình thôi
Nhưng mà, nghe Thẩm Hà nói, quyết định cuối cùng là Thẩm Hà xuất hiện cùng với Thẩm Mạch.
Ba đứa trẻ khác mới thôi đấy.
Quả nhiên là tiểu ma đầu bắt buộc phải có đại ma đầu điều trị!
Thẩm Thất sau khi tắm xong, sau đó gọi khách sạn mang đồ ăn tới, ăn một bữa đơn giản cùng Thẩm Hà.
Thẩm Hà đặt dao dĩa xuống hỏi: “Mami ơi, vừa rồi con nhìn thấy cô Phan đấy, tối qua Mami và cô ấy đã nói những chuyện gì vậy?”
“Mẹ đang chờ cô ấy hồi âm đây.” Thẩm Thất trả lời nói: “Lát nữa mẹ sẽ đi sắp xếp một số việc trong nhà.
Xem nếu không được, thì phải về trước rồi.”
Thẩm Hà phồng hai má lên, rồi nói: “Con vừa nói với cô Phan mợ Tư lại có em bé rồi đấy.”
Ánh mắt Thẩm Thất dừng lại, cô đưa tay lên véo má Thẩm Hà rồi nói: “Con gái ngoan, làm tốt lắm!”
Thẩm Hà cười hi hi nhìn Thẩm Thất: “Có phải con rất thông minh không?”
“Đúng đúng đúng, Tiểu Hà nhà ta là thông minh nhất đấy.” Thẩm Thất cầm chiếc khăn lên lau miệng, rồi nói: “Con ăn từ từ nhé, Mami đi ra ngoài có chút việc.”
“Mami đi đi.” Thẩm Hà vẫy tay chào cô.
Thẩm Thất quay về phòng đọc sách, cô liên hệ ngay với Tư Y Cẩm, xác nhận tin vui có thai.
Sau đó bàn bạc với Tư Y Cẩm về việc bữa tiệc sinh nhật của các con, trước mắt đã chuyển cho Mạc Thu phụ trách.
Nhưng Mạc Thu cũng rất bận, vì vậy Thẩm Thất đã tìm mấy người khác trong công ty đến giúp.
Xác nhận xong những việc này, Thẩm Thất lại liên lạc với Hạ Nhật Ninh.
Cô nghe thấy Hạ Nhật Ninh kêu mấy đứa trẻ ồn ào quá đau hết cả đầu, không kìm nổi cười ồ lên.
Hạ Nhật Ninh giọng điệu ai oán, đúng kiểu tư thế như bị vợ yêu ruồng bỏ.
Khiến Thẩm Thất cảm thấy không đành lòng.
Cuối cùng Thẩm Thất phải hứa đảm bảo, kết thúc việc bên này là sẽ về luôn, lúc này Hạ Nhật Ninh mới chịu tha cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất đi ra ngoài dạo phố một chút, vừa đi, lại gặp ngay Phan Nhuận.
Thẩm Thất cười híp mắt chào hỏi Phan Nhuận, cô không hề mở mồm nhắc lại chuyện tối qua.
Phan Nhuận lại chủ động nói với Thẩm Thất chuyện của Tư Y Cẩm.
“Chị ấy đúng là người phụ nữ mạnh mẽ.” Phan Nhuận đi bộ cùng Thẩm Thất, tự nhiên cô cảm thấy cảm xúc dâng trào: “Em rất ngưỡng mộ chị ý.
Bất luận là gia đình hay là sự nghiệp, đều làm rất xuất sắc.
Con cái cũng giáo dục rất tốt.
Đứa con trai Tư Nhiên, rất lễ phép, em cảm thấy không ai có thể không quý đứa bé này.”
Thẩm Thất cũng cảm thấy cảm xúc dâng trào: “Đúng vậy, Tiểu Nhiên này đúng thật là quá ngoan.
Chị cũng rất thích thằng bé.
Em đừng nhìn cháu lớn hơn Tiểu Hà một tuổi, nhưng hiểu biết hơn Tiểu Hà rất nhiều đấy.
Có con trông coi Tiểu Hà, chị yên tâm lắm.”
Phan Nhuận cảm thấy rất ngưỡng mộ: “Đúng vậy, Tư Y Cẩm thật sự là rất biết cách giáo dục con đấy.”
“Những chuyện như này, thật sự là không thể ngưỡng mộ được.
Mấy đứa giặc nhà chị, bất luận là giáo dục kiểu gì, đứa nào đứa đấy vẫn cứ nghịch như giặc.” Thẩm Thất nói với vẻ mặt rất bất lực, cô nói: “Nhưng mà, nói đây thì phải nói lại.
Thật ra đối với chị mà nói, nếu có một gia đình ổn định và một tình yêu ổn định, có thêm một đứa con nữa, là như thêu hoa trên gấm vậy.”
“Đúng