Thẩm Hà vừa quay đầu, liền nhìn thấy Gia Cát Du Du đang vội vàng đi nhanh về phía mình.
Ánh mắt của Thẩm Hà cứ nhìn một vòng quanh chiếc túi trên tay Gia Cát Du Du, sau đó mới nhìn sang Gia Cát Du Du.
Gia Cát Du Du hôm nay hình như cố tình khoe khoang vậy, đi tới đâu đều xách theo cái túi này.
“Tiểu Hà, rất nhanh là tới sinh nhật cậu rồi.
Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tặng quà cho bạn, tớ không chen lấn với họ nữa, đưa bạn sớm hơn cũng như nhau mà.” Gia Cát Du Du nói, liền mở túi ra, từ trong đó lấy ra hai chiếc hộp gấm được đóng gói rất tinh tế đưa đến trước mặt Thẩm Hà: “Một cái cho cậu, một cái cho hoàng tử Duệ, phiền cậu đưa cho cậu ấy giúp tớ.”
Thẩm Hà liền cười nói: “Đâu cần khách sáo như thế? Mọi người đều là bạn học, đến lúc đó cùng nhau tới chơi chung là được rồi.
Quà cáp gì tốn công như vậy.”
Gia Cát Du Du kiên quyết nhét quà vào trong tay Thẩm Hà, nói: “Thế sao có thể được chứ? Năm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cậu.
Ngày quan trọng như thế, làm sao có thể tùy tiện cho qua chứ? Chỉ cần cậu không chê quà tớ tặng không đáng giá là được.
Được rồi, cứ vậy đi, tớ đi lên lớp trước!”
Thẩm Hà chỉ có thể gặt đầu: “Thôi được, cám ơn cậu nhé! Tớ sẽ giao quà cho anh tớ.”
Nghe Thẩm Hà nói thế, Gia Cát Du Du mới hài lòng mà cười: “Thế được, vậy tớ về trước nhé.
Bye bye.”
Sau khi Thẩm Hà thấy Gia Cát Du Du rời khỏi, giờ mới quay người đem quà trở về lớp học.
Cô ấy không kiềm được mà xé ra quà tặng của mình.
Bên trong hộp là một hàng phụ kiện tóc đính đá xanh lam.
Bộ trang sức này có giá trị không thấp, đặc biệt là đối với Gia Cát Du Du mà nói.
Bảo thủ nhất có lẽ cũng phải trăm triệu.
Phải biết, nhà Gia Cát Du Du tuy rằng có tiền, nhưng so với các công ty các doanh nghiệp lớn khác thật sự không là gì.
Một lúc liền đem ra trang sức đáng tiền như vậy, nếu là trước kia thật sự không dám nghĩ.
Nói cho cùng, cô ấy một năm mới đổi một chiếc túi.
Cô ấy đây là đem tiền mua túi của hai năm sau này để mua quà chăng!
Huống hồ còn có cả quà của Thẩm Duệ!
Thẩm Hà liền có hứng thú, muốn biết Gia Cát Du Du tặng quà gì cho anh trai, thế là liền hào hứng mà xách quà đến bộ phận đại học tìm Thẩm Duệ.
Thẩm Hà là công chúa nhỏ của học viện quý tộc Duệ Hà, cô ấy vừa đến bộ phận đại học, liền có không ít đàn anh đàn chị chào hỏi với cô ấy: “Em Tiểu Hà lại đến tìm anh trai à?”
“Chào các anh chị! Em tìm anh em có chút việc!” Thẩm Hà cười hihi trả lời nói: “Anh của em có đây không?”
“Thẩm Duệ hình như đến lớp học đa phương tiện, cùng với Joel đang bàn bạc chuyện gì đó.
Em cứ trực tiếp đi tìm họ!” các anh chị kiên nhẫn nói với Thẩm Hà: “Bây giờ có lẽ cũng bàn gần xong rồi.
Giờ em qua có lẽ vừa hay.”
“Cám ơn các anh chị.” Thẩm Hà ngọt ngào mở miệng nói: “Thế bây giờ em đi qua.”
Mọi người cùng vẫy tay chào với Thẩm Hà.
Thẩm Hà vừa đến lớp học đa phương tiện, liền thấy Thẩm Duệ đang cùng Joel nhỏ giọng nói gì đó, bên cạnh có một dãy học sinh đều là căng thẳng mà điểu hành máy tính.
“Anh hai! Anh Joel!” Thẩm Hà vừa đến cửa phòng liền gõ cửa: “Em có làm phiền các anh không?”
Thẩm Duệ và Joel cùng quay đầu, khi nhìn thấy Thẩm Hà, đồng thời cười trả lời: “Không có, đã sắp kết thúc rồi, vào đây!”
Thẩm Hà giờ mới đem theo món quà trong tay đi vào, trực tiếp đưa cho Thẩm Duệ: “Nè, quà sinh nhật mà Gia Cát Du Du tặng anh, xé ra xem thử?”
Thẩm Duệ nhàn nhạt trả lời: “Không hứng thú, nếu em thích thì cứ giữ lấy, không thích thì vứt thùng rác đi.”
Mấy hôm nay, đã không ít người tặng quà cho Thẩm Duệ.
Có rất nhiều thứ Thẩm Duệ cả nhìn cũng không nhìn, trực tiếp quay đi đem