Tin tức này nhanh chóng được lan tới trước mặt Hạ Nhật Ninh.
Hạ Nhật Ninh rất bình tĩnh.
Lơ đi ngay lập tức.
Tập đoàn Hạ Thị cũng vậy
Tổng tài của tập đoàn hạ Thị, nếu ngay đến những chuyện nhỏ như vậy cũng xử lí không xong, thì đừng làm tổng tài nữa.
Thẩm Thất cũng rất bình tĩnh, bởi vì cô không hề biết gì cả...
Thẩm phu nhân và Thẩm Ân Ân cứ thấp thỏm bất an ngồi trước tivi, đợi diễn tiến của câu chuyện.
Đúng, họ chính là người bất bình tĩnh nhất.
Theo lý mà nói, tin tức như vậy được lan ra ngoài, thì Hạ Nhật Ninh phải nhanh chóng cho bộ phận ngoại giao xử lý mới phải.
Sau đó thì sau khi bộ ngoại giao tìm đến họ thì họ sẽ tung chứng cứ ra.
Thế nhưng, thái độ của hạ Nhật Ninh và tập đoàn Hạ Thị, thật khiến Thẩm phu nhân và Thẩm Ân Ân không cách nào hiểu được.
Bộ ngoại giao không hề tìm đến họ, thì ngoại trừ việc không ngừng kêu oan thì họ còn có thể làm được gì nữa?
Và trong lúc này, Hạ Gia vẫn không hề thể hiện gì cả, lúc này cũng đã có người thể hiện sự ủng hộ Hạ Gia rồi.
Nhà báo đã nhận hối lộ của Thẩm Ân Ân, cũng nhanh chóng bị đóng đăng trong phút chốc!
Phải biết rằng, Hạ Gia của Hạ Nhật Ninh rất có thực lực trên khắp thế giới.
Khắp nơi trên thế giới, không biết bao nhiêu người muốn bám dính Hạ Gia cũng không được!
Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, đương nhiên phải dựa vào một nhà báo, dẫn đầu bám dính lấy Hạ Gia, khiến Hạ Gia phải nhìn họ bằng một ánh mắt khác.
Thẩm Ân Ân nhìn thấy cơn sóng gió mà cô khó khăn lắm mới có thể làm nổi dậy được, còn chưa kịp xoay vòng mấy cái thì đã bị dập tắt mất rồi, nên vô cùng tức giận.
Thẩm Ân Ân chuẩn bị phát trực tiếp tại một trang web nào đó, công khai chuyện mà tổng tài của tập đoàn Hạ Thị đang giấu giếm.
Các nơi trên toàn quốc thậm chí tất cả mọi người khắp toàn cầu đều nhanh chóng tập trung sự chú ý vào trang web phát trực tiếp này.
Bởi vì lượng truy cập quá lớn, khiến cho nguyên một trang web bị quá tải và sụp đổ trong chớp mắt!
Đúng lúc người điều hành của trang web này đang đau đầu thì một người bí ẩn xuất hiện, anh ta thể hiện muốn giúp đối phương mở rộng máy chủ.
Trước khi Thẩm Ân Ân phát trực tiếp, thì máy chủ đã mở rộng gấp mười lần, khiến những người vào xem trực tiếp vô cùng hào hứng.
Thẩm Thất đang vùi đầu vào đọc sách, thì Trần Thần đã gọi cho cô: “Tiểu Thất, cậu đã lên mạng xem chưa?”
Thẩm Thất vô cùng hoang mang: “Lên mạng làm gì?”
“Xem phát trực tiếp chứ gì nữa! Đừng nói với tớ là cậu không biết gì hết nha?” Trần Thần hét lên trong điện thoại: “Trời ơi, sao cậu lại không biết được có người đang trên mạng phát trực tiếp nói rằng anh chồng của cậu đang hãm hiếp cô ta như thế nào hết vậy?”
Thẩm Thất cảm thấy mình đang nghe nhầm, bèn hỏi: “Cậu nói gì? Hạ Nhật Ninh hãm hiếp người khác ư? Đừng đùa nữa có được không? Đâu phải câu chưa gặp qua Nhật Ninh đâu, cậu cảm thấy với khuôn mặt của anh ấy, có cần phải dùng đến từ hãm hiếp không chứ?”
Trần Thần cũng nói: “Đúng vậy, nên tớ mới cảm thấy hiếu kỳ! Cho nên toàn thế giới này đều cảm thấy hiếu kỳ, đều muốn xem thử, người đàn bà có thể khiến cho người đường đường là tổng tài của tập đoàn Hạ Thị hãm hiếp, rốt cuộc có nhan sắc như thế nào? Trang web phát trực tiếp đó đã bị sập qua mot65lan62 rồi, lần này nghe nói máy chủ đã được mở rộng, bây giờ những người online đã lên đến hơn ba mươi triệu người rồi! Trời ơi, nó vẫn còn đang tăng lên! Chắc đến khi phát trực tiếp sẽ lên đến trăm triệu lận.”
Thẩm Thất không biết phải nói thêm gì nữa.
Trần Thần nhanh chóng đưa địa chỉ trang web cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất lúc này mới bỏ hết mọi việc đang làm xuống, mở trang web đó lên.
Lúc này, trong phòng phát trực tiếp vô cùng yên lặng, có vô số người đang thảo luận một cách hăng say.
Có một số fan hâm mộ kiên quyết tin rằng Hạ Nhật Ninh không phải là loại người như vậy, có một số antifan lại đang không ngừng bôi xấu Hạ Nhật Ninh, ngoài ra còn có quần chúng trung lập đang hăng say ngồi nghe diễn biến của câu chuyện.
Còn có người nói thẳng ra rằng họ đến đây là để ngắm nhìn sắc đẹp của người phát trực tiếp, nếu sắc đẹp của cô ta thật sự nghiêng nước nghiêng thành thì họ nhất định sẽ thưởng cho cô ta!
Thẩm Thất sau khi nhìn thấy những lời bình luận của họ, mới cảm thấy hiếu kỳ với sự bình tĩnh của Hạ Nhật Ninh.
Cô sẽ không bao giờ tin Hạ Nhật Ninh sẽ làm việc đó.
Đó không phải là phong cách của Hạ Nhật Ninh chút nào.
Thẩm Thất bỗng nổi hứng lên, kêu quản gia lấy thức ăn đem lên thư phòng, chuẩn bị vừa ăn vừa xem phát trực tiếp.
Cô muốn nhìn xem người thiếu nữ mở miệng nói bị hãm hiếp rốt cuộc là ai.
Sắp đến giờ rồi.
Thẩm Ân Ân trang điểm gọn gàng lại, lần này cô trang điểm không diêm dúa như thường ngày, lần này cô rửa sạch mặt, dụi mạnh vào mắt, dụi đến nỗi gân đỏ hiện hết ra ngoài, tạo ra bộ dạng vừa mới khóc xong, xuất hiện với sắc mặt không còn luyến tiếc gì trên đời này nữa.
Khi Thẩm Ân Ân xuất hiện, thì Thẩm Thất đang uống ly trà sữa, cô nhất thời không kiềm chế được, bèn phun hết cả lên sàn nhà!
Thẩm Ân Ân!
Sao lại là Thẩm Ân Ân?
Sao cô ấy lại dám phát trực tiếp chứ?
Ôi trời ơi!
Thẩm Thất cảm thấy sắp được mở mang tầm mắt rồi!
Dựa vào cô ta ư?
Hạ Nhật Ninh lại đi hãm hiếp cô ta ư?
Thẩm Thất đột nhiên không biết nên nói thêm gì nữa rồi...
Được thôi, xem ra tối nay sẽ vô cùng náo nhiệt đây.
Quả nhiên, Thẩm Ân Ân vừa xuất hiện trước ống kính, thì khung bình luận bên dưới sắp phải nổ tung rồi.
“Trời ơi, đôi mắt của tôi sắp mù rồi! Xấu xí như vậy mà cũng dám nói nam thần của tôi hãm hiếp cô ta ư? Không được không được, tôi phải đi ngắm nam thần của mình để rửa mắt của mình mới được.”
“Ôi trời ơi! Khuôn mặt như vậy ư, tôi còn nghĩ sẽ là quốc sắc thiên hương gì nữa! Uổng hết mớ giấy vệ sinh mới mua của tôi tồi.”
“Haiz, mọi người cũng đừng quá khắc khẩu như vậy, loại phụ nữ này chắc chắn không xứng với Hạ tổng rồi, nhưng thưởng cho tôi để treo cô ta lên đánh thì còn được.”
“Haiz, đừng ai cản trở tôi cả, tôi nhất định phải tìm và lấy mạng người đàn bà này! Sao lại không biết xấu hổ là gì vậy?”
...
Thẩm Ân Ân hoàn toàn bỏ qua những lời bình luận hiện ra không ngừng phía dưới, cô lau đi những giọt nước mắt không tồn tại nói: “Tôi biết bây giờ tôi có nói gì thì mấy người cũng không tin. Nhưng tôi có chứng cứ, nếu không thì tôi dám nói bậy ư?”
Dưới đó lại là một đống bình luận mới hiện ra.
“Đưa chứng cứ đây!”
“Không có chứng cứ thì không cần phải nói nữa!”
“Hơ hơ, tôi rất nóng lòng muốn xem cô ta có chứng cứ gì!”
“Hay, quá hay...”
“Lão nương mà tẩy trang thì còn đẹp hơn cô ta gấp trăm lần, mà nam thần của tao vẫn còn chưa chịu nhìn tao thêm một lần nào cả!”
“Người đàn