Cung Tử Á nâng ly trà lên, che mất hơn một nửa khuôn mặt của mình, ánh mắt cô bé né tránh ánh nhìn của Gia Cát Du Du.
Gia Cát Du Du thấy không nhận được đáp án trên người Cung Tử Á, không kìm nổi lại hỏi tiếp: ‘vậy cậu có biết, bạn học nào có chiếc khăn tay này không?”
“Mình không rõ.” Cung Tử Á lập tức trả lời: “Cậu đi hỏi xem những bạn học khác đi, biết đâu lại là của các bạn nam thì sao, dù sao cũng không phải chỉ có các bạn gái mới dùng khăn tay đâu.”
Gia Cát Du Du vừa cười vừa nói: “Cậu nói cũng đúng.
Vậy tớ đi hỏi người khác xem.”
Nói xong câu này, Gia Cát Du Du lập tức đứng dậy, quay đầu lại nhìn Cung Tử Á đầy ẩn ý, rồi quay người rời đi luôn.
Gia Cát Du Du vừa đi, Cung Tử Á lập tức cảm thấy thở phào nhẹ nhọm.
Tên Gia Cát Du Du này, vừa rồi cùng người đàn ông đó trong bụi cây, có phải họ đang...
Tự nhiên Cung Tử Á không dám tưởng tượng tiếp nữa.
Dù sao cô bé cũng chỉ là một cô gái mới mười bảy tuổi thôi.
Thẩm Hà vừa chạy vừa nhảy ra từ trong đám đông, cô bé đứng ngay trước mặt Cung Tử Á, cười hi hi nói: ‘không phải cậu ra ngoài hóng gió sao? Tại sao lại quay về sớm thế? Ý? Sao sắc mặt cậu khó coi thế?”
Cung Tử Á do dự một lúc, rồi hỏi: “Thẩm Hà, tớ hỏi cậu một việc?”
Thẩm Hà lập tức ngồi thẳng người, gật đầu: “Cậu hỏi đi.”
“Chúng ta là học sinh của Học viện Quý tộc Duệ Hà, có được phép yêu đương với người ở bên ngoài không?” Ánh mắt Cung Tử Á sáng lên, cô bé hỏi Thẩm Hà với giọng không xác định lắm.
“Tất nhiên là được chứ!” Thẩm Hà hiếu kỳ nhìn bạn: “Chẳng lẽ cậu đã thích người con trai nào sao? Là người bên ngoài trường học?”
“Không phải đâu!” Cung Tử Á lập tức giải thích: “Tớ không thích người con trai nào hết, tớ cũng sẽ không yêu đương! Tớ chỉ hỏi qua thôi, học sinh trong trường của chúng ta, và người đàn ông bên ngoài, với lại là người đàn ông rất lớn tuổi, nếu như họ yêu nhau thì sẽ...”
Thẩm Hà là người thông minh thế nào chứ, vừa nghe cái đã hiểu ngay ẩn ý của bạn, cô bé hỏi thẳng luôn: “Có phải cậu phát hiện học sinh trường chúng ta, có lằng nhằng với người ở bên ngoài, và là quan hệ yêu đương bất chính?”
Cung Tử Á không nói một lời nào.
Thẩm Hà như đã hiểu được hoàn toàn: “Học viện Quý tộc Duệ Hà của chúng ta sẽ không như những trường học ở ngoài kia, coi những bạn yêu sớm như quái thú.
Ngược lại, những gia đình bề thế như chúng ta bắt đầu liên kết hôn nhân gia tộc từ lúc chúng ta mới có mười mấy tuổi, vì vậy sao trường chúng ta lại cấm yêu chứ? Nếu hai học sinh đều có tâm ý như vậy, với lại hai bên gia tộc cũng có có ý định kết hợp đẩy mạnh nhau, vậy thì đúng là chuyện đáng mừng.
Dù sao, phạm vi lựa chọn của những người như chúng ta, có lẽ cũng đều ở đây rồi.
Sẽ không lựa chọn những người ở tầng lớp khác.
Không phải là khinh thường bất kỳ ai, mà là những trường hợp lộn ngược dòng như mẹ tớ, cậu nghĩ sẽ có nhiều sao? Huống chi, Thẩm gia nhà mẹ tớ, cũng là gia đình có truyền thống! Đây là một thế giới coi trọng huyết thống.
Tuy tớ cũng tin vào tình yêu, ủng hộ tình yêu, nhưng rất nhiều lúc, huyết thống thật sự rất quan trọng.”
Thẩm Hà nghĩ một lúc, lại tiếp tục nói: “Giống như anh trai tớ vậy, anh ấy đến với Tiểu Uyển, tuy không chỉ vì cậu ấy là công chúa.
Nhưng, thật sự vì Tiểu Uyển là thân phận công chúa, mới có được môi trường giáo dục và cách nhìn hoàn hảo đến vậy.
Những người ở thế giới khác nhau, quan điểm sống thật sự rất khó có thể hợp với nhau.
Vì vậy, bạn Cung Tử Á, nếu một ngày nào đó bạn yêu rồi, nhất định phải hỏi xem quan điểm sống của đối phương, có phải cùng một thế giới với cậu không.”
“Không phải tớ đâu, đã nói là không phải tớ đâu!” Cung Tử Á thật sự không muốn giải thích nữa, cô bé đành lựa chọn cách nói thật ra: “Là Gia Cát Du Du.
Thẩm Hà, cậu đừng có nói ra đấy, tớ nói cho cậu biết...”
Sau đó, Cung Tử Á áp sát vào tai