Chỉ cần Thẩm Duệ đến tìm, thì cô ấy có thể nắm bắt lấy cơ hội!
Cho nên, cho dù có thiếu tiền hơn nữa, cũng phải ở cùng với Thẩm Hà!
Đây chính là dự tính của Gia Cát Du Du.
Gia Cát Du Du nhìn thấy Vu Tiểu Uyển cũng tức giận, liền đổi giọng nói: “Tiểu Uyển, cậu đừng giận mà, tớ biết là cậu muốn tốt cho tớ.
Nhưng thật sự tớ muốn ở cùng với các cậu!”
Vu Tiểu Uyển vẫn còn muốn nói điều gì đó, nhưng nghĩ lại, lại nói với Thẩm Hà: “Tớ đi qua trước, cậu nhanh qua đó!”
“Ừ.” Thẩm Hà gật đầu.
Vu Tiểu Uyển không thèm quan tâm Gia Cát Du Du, quay người liền rời khỏi.
Vu Tiểu Uyển cũng thật sư tức giận rồi.
Cô ấy tốt bụng nhắc nhở Gia Cát Du Du, lại đổi lại sự vở trách.
Cô ấy vốn dĩ cũng không thích gì mấy Gia Cát Du Du, cô ấy cứ cảm thấy Gia Cát Du Du tâm thuật bất chính, tâm tư không để trên học hành, cũng không đặt ở việc duy trì mối quan hệ, mà lại dùng đầu óc nhạy bén đi làm mấy chuyện đả kích bài xích vô dụng đó.
Lúc trước đây, thì đả kích bài xích những bạn học yếu hơn cậu ấy.
Bây giờ sau khi học sinh bình dân chuyển đến, liền như bị kích thích vậy mà bài xích họ.
Sau này khi liên minh của học sinh bình dân đạt được thỏa thuận cùng với học sinh nhà giàu bản xứ, Gia Cát Du Du vẫn cứ đi khắp nơi rêu rao những điều bất lợi cho học sinh bình dân.
Cho đến về sau lại ức hiếp bạn học Cung Tử Á, khiến cho đánh giá của Vu Tiểu Uyển đối với Gia Cát Du Du trực tiếp rớt xuống tận vực sâu lạnh giá.
Nếu như không phải sự giáo dưỡng tốt, cô ấy cả nhìn cũng không thèm nhìn người con gái này.
Sau khi Vu Tiểu Uyển rời khỏi, Thẩm Hà cũng nói với Gia Cát Du Du: “Những lời đó của Tiểu Uyển cũng không phải vô lý.
Cậu ấy cũng là muốn tốt cho cậu.
Hai trăm triệu đối với chúng tớ mà nói thực sự không là gì, không bằng một tháng tiền tiêu vặt nữa, huống hồ, hầu như mỗi người bọn tớ đều kế thừa một phần gia nghiệp.
Cho dù tớ là con gái, sản nghiệp dưới tên tớ, thì lợi nhuận hoa hồng mỗi năm của tớ cũng có trên chục tỷ.
Cho nên, bọn tớ không phải cố ý đẩy cậu ra ngoài, thực sự suy nghĩ cho tình hình kinh tế của cậu.
Ý của Tiểu Uyển không phải là để cậu nộp đơn xin miễn tiền ký túc xá, 50 triệu một năm tiền ký túc xá cũng là cấu trúc bốn phòng hai sảnh, chỉ là không phải biệt thự, mà là liền nhau mà thôi.
Ký túc xá miễn phí là được tách riêng ra.”
Gia Cát Du Du cố kiềm nén sự ganh tỵ trong lòng.
Thẩm Hà cùng với cô ấy chẳng qua cũng cùng chan lứa, mọi người cùng lớn lên từ bé, tại sao lại có sự chênh lệch lớn đến vậy?
Chính là vì cô ấy là đại tiểu thư tập đoàn tài chính Hạ thị, cho nên tuổi còn nhỏ mà đã có nhiều tiền như vậy, dưới tên cô ấy mới có nhiều sản nghiệp thế kia!
Hừ, có gì hay ho chứ?
Chờ cô ấy gả cho Thẩm Duệ, cô ấy cũng sẽ hào nhoáng mà xem!
Gia Cát Du Du nắm chặt lấy nắm đắm, để phía sau lưng, trên mặt vẫn cứ tỏ vẻ thoải mái nói: “Tớ biết ý tốt của cậu, nhưng tớ thật sự muốn ở cùng với cấc cậu! Nói cho cùng chúng ta lớn lên cùng nhau!”
“Chúng ta chỉ cần đều ở trong khu ký túc xá của bộ phận trung học phổ thông, muốn tìm bọn tớ lúc nào đều có thể qua! Tại sao phải cứ ở với nhau chứ?” Thẩm Hà không hiểu mà hỏi.
“Đó là bởi vì...” Gia Cát Du Du thiếu chút là buộc miệng mà nói lý do thật sự, lời đến miệng liền đổi thành: “Tớ muốn tiến bộ nhanh hơn! Nhìn các cậu thành tích ai nấy đều tốt thế kia, muốn các cậu truyền cảm hứng cho tớ! Đúng rồi, Thẩm Hà, Cung Tử Á đó...!sao tớ không thấy sự sắp xếp ký túc xá cho cậu ấy? Không phải nói, học sinh được ở miễn phí đều đã có danh sách sắp xếp cả rồi sao?”
Thẩm Hà liền nói: “Bạn Cung Tử Á là ở chung với bọn tớ! Học phí của cậu ấy là do chủ tịch hội đồng quản trị chi trả.”
Gia Cát Du Du vừa nghe vậy, hoàn toàn muốn tá hỏa!
Cái gì?
Phí ký túc xá của đứa nhà quê đó do chủ tịch hội đồng quản trị chi trả?
Dựa vào cái