Ba người con gái cứ thế nhìn nhau, hoàn toàn không biết thứ đó có ý nghĩa gì.
Chuyện này thật sự không thể trách họ.
Dù sao, trong ba người con gái, một người 17 tuổi, một người 16 tuổi, với lại họ đều chưa có bạn trai bao giờ, sao có thể biết được những thứ lỳ lạ này chứ.
Vu Tiểu Uyển nghĩ một lúc rồi nói: “Tốt nhất chúng ta không nên nói ra, dù sao đây cũng là danh dự của bạn Gia Cát Du Du.
Đều là con gái với nhau, không nên nóng vội như vậy.
Chờ sau này xem đã rồi hãy nói tiếp! Chúng ta đều là người cùng một ký túc, sau này nếu có bạn trai, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện thôi.”
Thẩm Hà cũng gật đầu tỏ ra tán thành: “Đúng vậy, có lẽ là mới có bạn trai, vì vậy chúng ta đều không biết thì sao? Nếu giờ bạn ấy không muốn nói, chúng ta cũng đừng hỏi nữa.”
Những người khác đều cùng gật đầu.
Mọi người đang nói chuyện, Gia Cát Du Du đi tới, cô bé thấy Cung Tử Á cũng ở đây, sắc mặt Gia Cát Du Du lập tức cứng đơ lại.
Nhưng mục đích của mình đến đây là để xuất hiện trước mặt Thẩm Hà mà! Cho dù là Cung Tử Á ở đây, mình cũng phải tiếp tục xuất hiện!
Biết đâu Hoàng tử Thẩm Duệ dần dần nhìn nhận ra cái tốt của mình thì sao?
Biết đâu Thẩm Hà cũng quý mình thì sao, chuẩn bị mai sau trở thành chủ quản cấp cao của Tập đoàn Hạ thị?
Đúng vậy? Những chuyện này đều có thể xảy ra đấy!
Vì vậy, nhất định phải chịu khó xuất hiện!
“Các cậu đều ở đây à?” Không đợi mọi người mở lời, Gia Cát Du Du đã ngồi ngay xuống bên cạnh Thẩm Hà, cô bé đẩy luôn Cung Tử Á sang một bên, sau đó nhìn vào đống lửa nói: “Tết năm nay đúng là rất đặc biệt.”
Thẩm Hà kìm đã nén nửa ngày, cuối cùng vẫn không chịu nổi.
Cô bé vừa cười vừa nói: “Đúng vậy, một mình cậu ăn tết ở ngoài, có quen không?”
“Chả có gì là không quen cả!” Gia Cát Du Du cười, rồi nhìn Thẩm Hà với ánh mắt đầy ẩn ý: “Có các cậu ở đây, sao tớ lại là một mình chứ?”
“Đúng vậy, tuy chúng ta đều không ở nhà, nhưng đây cũng là một gia đình lớn.” Vu Tiểu Uyển vừa cười vừa nâng ly: “Nào, vì gia đình lớn của chúng ta, cạn ly!”
Thẩm Hà và Cung Tử Á lập tức nâng ly lên, Gia Cát Du Du sờ vào bụng mình theo thói quen, sau đó mới từ từ nâng ly dậy, rồi nói: ‘cạn ly!”
Mọi người chơi đùa với nhau mãi đến nửa đêm, chờ sau khi kết thúc chương trình tết, mọi người mới lần lượt tiếc nuối rời đi, trở về ký túc xá của mình.
Một trận đùa xong, ngày hôm sau mọi người đều không dậy nổi.
Sau đó là ngủ đến trưa mới tỉnh dậy.
Đến ngày này, mọi người mới lần lượt liên lạc lại với gia đình, chúc tết với nhau.
Gia đình tuy không được ăn tết cùng các con, nhưng thấy tốc độ trưởng thành của các con là cảm thấy năm nay rất xứng đáng.
Ba ngày lễ tết cứ thế trôi qua rất nhanh.
Tất cả mọi người một lần nữa trở lại cuộc sống căng thẳng và có trật tự.
Tiếp sau đó một tháng, họ không chỉ phải hoàn toàn đề thi sát hạch do Thẩm Hà bố trí, còn phải hoàn thành đề phụ nữa.
Vì hoàn toàn đề phụ này, mọi người ai nấy đều kiệt sức vắt óc, nghĩ đủ mọi cách.
Mọi người dốc hết tâm sức tham khảo thêm các tài liệu, cuối cùng cũng hoàn thành đề phụ này, vào đúng dịp tết Nguyên Tiêu.
Khi mọi người thấy Chủ tịch hội đồng quản trị đích thân chấm điểm cho mình, toàn thể các bạn học sinh đều mừng rơi nước mắt!
Tuy chỉ là một đề phụ thôi, nhưng được Chủ tịch hội đồng quản trị đích thân chấm điểm, đây chính là điều mà họ vui mừng nhất!
Tiếp sau đó, họ chỉ còn lại nửa tháng thời gian, để hoàn thành nốt đề thi cuối cùng.
Trong nửa tháng này, có thể nói là mọi người tranh thủ từng giây từng phút!
Tất cả mọi người tự giác làm thêm giờ, giảm tối đa thời gian ngủ đến mức thấp nhất.
Trong thời gian này, trên đảo cũng hủy bỏ giờ quy định ba bữa ăn.
Dường như tất cả mọi người đều là có thời gian mới tranh thủ ăn cơm, không có thời gian thì cứ việc bận, rất nhiều lúc bận đến nỗi nguội cả cơm, cũng chẳng cần hâm nóng lại nữa, ăn cơm với cốc nước nóng là xong.
Dưới hoàn cảnh này, điều kiện này, thật sự là không thể bằng những ngày tháng dễ chịu như ở nhà làm đại tiểu thư đại thiếu gia.
Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy xứng đáng, và còn càng làm càng thấy hăng say.
Các bậc phụ huynh thấy con như vậy, lại càng cảm động!