Ngày hôm sau, khi Vy Vy vừa ngủ dậy, đã nghe thấy có người bấm chuông cửa.
Vy Vy mắt nhắm mắt mở ra mở cửa, nhìn thấy một anh shipper cười rất tươi đứng trước cửa.
“Xin hỏi chị có phải là Vy Vy không? Xin mời chị ký nhận hoa.” Anh shipper cười đến nỗi mặt sắp cứng đơ rồi.
Cơn buồn ngủ của Vy Vy đột nhiên bay đi không còn tung tích nào nữa.
Hoa tươi?
Hoa tươi cái gì vậy?
Sau đó anh shipper lấy một hộp quà màu xanh dương từ phía sau, đưa cho Vy Vy.
Vy Vy mở hộp ra, trong hộp có một bó hoa tulip rất tinh tế.
Hoa tulip?
Lúc đầu Vy Vy hơi ngơ ngác, sau đó cô lập tức hiểu ra, rồi cầm bút lên ký nhận bó hoa này.
Ôm hộp hoa tulip vào nhà, để lên trên bàn, Vy Vy hai tay đỡ cằm suy nghĩ mãi không có lời giải!
Hoa tulip là quốc hoa của đất nước Hà Lan.
Đây cũng là một cách để thể hiện tình yêu.
Nhưng cũng không phải, chỉ có mỗi hoa hồng mới tượng trưng cho tình yêu.
Hoa tulip cũng tượng trưng cho tình yêu.
Có một câu chuyện rất đẹp và buồn về hoa tulip: vào thời cổ xưa có một vị thiếu nữ xinh đẹp sống trong lâu đài hùng vĩ, có ba chàng dũng sĩ cùng yêu cô.
Một người tặng cho cô vương miện một người tặng cho cô bảo kiếm một người tặng cho cô vàng.
Nhưng cô không yêu một ai hết, cô đã cầu nguyện với thần hoa, hoa thần hiểu rằng tình yêu không thể miễn cưỡng được, nên đã biến vương miện thành bông hoa, biến bảo kiếm thành lá xanh, biến vàng thành cành hoa, vậy là hợp thành cây hoa tulip.
Vào ngày lễ tình nhân hàng năm, các chàng trai cô gái vì bày tỏ tình yêu của mình, ngoài sử dụng đến hoa hồng, hoa tulip cũng là một sự lựa chọn rất tốt.
Vì vậy, Vy Vy cảm thấy hơi lăn tăn!
Người tặng hoa này, không cần đoán, chắc chắn là Văn Gian Thanh rồi!
Bởi vì ở thành phố này, cô chỉ quen mỗi Văn Gian Thanh!
Nhưng Văn Gian Thanh tặng cho cô bó hoa tulip này, thật sự là có ý nghĩa như cô đoán không?
Dù sao, ý nghĩa của hoa tulip không rõ ràng như hoa hồng!
Vy Vy đang lăn tăn, điện thoại cô kêu lên.
Vy Vy cúi đầu xuống xem, quả thật là điện thoại của Văn Gian Thanh.
Vy Vy nhấc máy lên nghe: “Chào buổi sáng.”
“Chào!’ Nghe giọng của Văn Gian Thanh, có vẻ như tinh thần phấn trấn hơn ngày hôm qua rất nhiều.
Có lẽ là sau khi trở về nhà, cậu tìm lại được chính mình, tìm lại được lòng tin.
“Hoa đã nở hết chưa? Cậu có thích không?” Giọng nói của Văn Gian Thanh có chút bất an và lo lắng, bản thân Văn Gian Thanh cũng không nghe rõ được mình đang nói gì.
Cậu chưa bao giờ lo lắng như vậy.
“Ừ, vừa nhận được rồi.
Là cậu tặng sao! Rất đẹp, cảm ơn.” Vy Vy cố gắng làm cho tâm trạng cô bình tĩnh hơn, cố gắng không có bất cứ tín hiệu tình cảm nào cho cậu ta.
“Thích là được rồi.
Hôm nay cậu có thời gian không?” Văn Gian Thanh tiếp tục hoỉ: “Tớ muốn đưa cậu đi một vòng ngắm phong cảnh đặc biệt.”
Sau khi nói xong, Văn Gian Thanh lập tức lại nói: “Tuy tớ không biết kể chuyện như cậu, nhưng tớ cũng đã tìm hiểu qua rồi, nên muốn dẫn cậu đi ngắm những phong cảnh khác, trải nghiệm ở...!góc độ khác.
được không?”
Vy Vy cười lên: “Được thôi, cảm ơn cậu! Vậy tớ đi chuẩn bị một chút.”
“Được được được! Vậy nửa tiếng sau tớ đợi cậu ở dưới nhà?” Văn Gian Thanh hỏi rất cẩn thận.
“Ok.” Vy Vy vừa cười vừa cúp điện thoại.
Cầm điện thoại trên tay, Vy Vy hít một hơi thật sâu, sau khi ổn định lại tâm trạng, cô đứng dậy đi tắm rửa thay quần áo.
Nửa tiếng sau, Văn Gian Thanh xuất hiện ở dưới nhà đúng như lời hẹn.
Vy Vy vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một Văn Gian Thanh với một diện mạo hoàn toàn mới, tuy trên người anh vẫn là những mẫu quần áo trước đây, nhưng rõ ràng có thể nhìn được ra, chất liệu đã hoàn toàn khác rồi.
Hóa ra đây mới là Văn Gian Thanh của trước đây!
“Xin lỗi, để cậu đợi lâu rồi?” Vy Vy quay sang nhìn Văn Gian Thanh.
“Không có đâu, tớ cũng vừa mới tới.” Văn Gian Thanh đưa tay ra mở cửa xe cho Vy Vy: “Chở một tài nữ tài hoa xuất chúng, là niềm vinh hạnh của anh.”
Vy Vy cười lên, cô từ tốn lên xe, không hề hỏi bất cứ điều gì.
Văn Gian Thanh