Hạ Thẩm Châu liền đẩy Văn Gian Thanh quay về, và ấn chặt xuống thảm sàn, giận dữ bừng bừng la lớn lên: “Cậu nói chuyện hồ đồ gì vậy? Ai ép cô ấy rời khỏi? Đầu óc cậu tỉnh táo chút đi!”
Văn Gian Thanh liền như tan vỡ, nước mắt bỗng chốc rơi xuống, nói: “Cậu xem lá thư cô ấy để lại cho mình! Phân đoạn này chẳng phải thường xuất hiện trong mấy ngôn tình cẩu huyết sao? Người nhà nam giới vì muốn tách đôi tình nhân yêu nhau, thì ép nữ giới rời khỏi! Vy Vy không phải là Tranh Tranh, cô ấy cứng rắn và tự ái như vậy, bị người nhà uy hiếp, nhất định sẽ đi khỏi!”
Hạ Thẩm Châu tức cười: “Cậu có phải đầu óc minh mẫn rồi không! Cậu bỏ nhà ra đi với Tranh tranh chạy tới nơi này, gia đình có nói gì không? Cậu với Vy Vy hai người còn chưa chính thức bắt đầu đến với nhau, gia đình can thiệp cái gì chứ? Đầu óc cậu làm ơn giúp mình tỉnh táo một chút!”
Văn Gian Thanh quả nhiên không nói gì nữa.
Hạ Thẩm Châu cầm lấy lá thư để lại của Vy Vy, nhanh chóng đọc lướt qua, bỗng chốc tức giận không thể trút ra được: “Người ta là chủ động rời khỏi được không? Cậu hãy nhìn kỹ đi! Cô ấy là sợ cậu hiểu lầm tình cảm giữa cả hai cậu! Cho nên mới rời khỏi! Nói trắng ra, là do chính cậu bức ép người ta! Ai biểu cậu ra tay là tặng món quà sang trọng vậy! Đổi người nào khác cũng phải suy nghĩ kỹ càng một chút lận! Đây lại là thiết kế của đại tỷ! Cậu biết thiết kế của đại tỷ mắc lắm không? Cậu dùng não của mình suy nghĩ kỹ đi! Đừng có cái gì cũng đổ trách nhiệm lên người khác được không!”
Lời nói của Hạ Thẩm Châu, như là một khúc gậy đánh chuẩn, đánh tới Văn Gian Thanh bỗng trở nên ủ rũ.
“Là lỗi của mình? Đúng, là lỗi của mình!” Văn Gian Thanh ngay tức khắc đẩy Hạ Thẩm Châu ra, đứng dậy và ngồi dưới đất, cầm lồng không đậu nói: “Mình hấp tấp quá rồi! Mình mới quen cô ấy mấy ngày, mà lại niềm nở như vậy, Mình phải đi tìm cô ấy, để tạ lỗi với cô ấy!”
Nói xong, Văn Gian Thanh liền muốn đứng lên rời khỏi.
Hạ Thẩm Châu lần nữa đẩy anh ấy vào trở lại: “Cậu hãy ở lại đây, đâu cũng không được đi! Chuyện gì cũng chưa làm rõ hết, cậu lại đi tìm, cậu ở đâu đi tìm đây? Cậu sẽ tìm thấy được ư? Cậu có biết được tin tức cô ấy không?”
Văn Gian Thanh lập tức rút điện thoại ra nói: “Mình biết số điện thoại cô ấy, Mình điều tra số điện thoại này là được! ”
Hạ Thẩm Châu khoanh tay đứng ở một bên, mở miệng nói: “Trong thư cô ấy cũng đã nói, cho dù cậu tìm được trường học cũng vô dụng, cô ấy rất ít ở trường, đều là ở bên ngoài làm bài tập cả.
Với lại số điện thoại là trong nước, cậu cảm thấy sau khi cô ấy về nước rồi, sẽ còn tiếp tục xài số này không? Gian Thanh, cậu có thể bình tĩnh lại được không?”
Văn Gian Thanh liền suy sụp buông tay ra, hai tay che lấy gương mặt, im lặng một hồi rồi mới ngẩng đầu lên nói: “Nếu dựa vào thế lực của nhà Văn gia, có thể tìm thấy cô ấy không?”
“Có thể tìm được!” Hạ Thẩm Châu ngồi bên cạnh Văn Gian Thanh, thầm trả lời: “Nhưng cậu phải biết rằng, cho dù tìm thấy được, cô ấy có mong gặp cậu không? Cậu cũng đã nói, Vy Vy là một cô gái rất có chủ kiến.
Một cô gái có chủ kiến, có lẽ ghét nhất là người khác tự cho là đúng.
Cậu thật sự muốn trở thành một người mà cô ấy ghét bỏ ư?”
Nếu như là thường ngày, Hạ Thẩm Châu nói những lời này, Văn Gian Thanh cũng sẽ nghe vào tai.
Tuy nhiên Văn Gian Thanh hôm nay một chữ cũng không nghe lọt tai.
“Không được, mình phải tìm được cô ấy! Mình cần đích thân nghe cô ấy nói!” Văn Gian Thanh vẫn không can tâm mà đứng lên.
Vào lúc này, điện thoại Hạ Thẩm Châu vang lên, Hạ Thẩm Châu lộn người để khống chế Văn Gian Thanh lại, và một bên thì nghe máy: “Alo, chị?”
Một từ chị, khiến cho Văn Gian Thanh chốc lát khiếp sợ và không dám phản kháng.
Hạ Thẩm Châu nghe được lời chất vấn của Thẩm Hà, lập tức kể rõ tình hình sự việc ở đây.
Thẩm Hà lập tức nói: “Ở đó đợi chị! Chị lập tức tới!”
Sau khi gác đi điện thoại, nửa tiếng cũng chưa tới, thì Thẩm Hà đã