Tư Nhiên chỉ là cười, chứ không phủ nhận.
Chờ sau khi họ về đến đoàn phim, một đám người đến hỏi thăm.
Tiểu Cát đều vẫy tay bày tỏ mình không sao cả.
Thẩm Hà vỗ vai Tiểu Cát, nói: “Cậu đã cứu anh Tư Nhiên, cậu lập công lớn! Mợ năm và cậu năm đều nói muốn cám ơn cậu thật tốt!”
Mặt Tiểu Cát liền đỏ, trả lời nói: “Không có gì.
Chuyện nên làm.”
Lúc này, một nam diễn viên tiến gần, tay cầm lấy một hộp giữ nhiệt nói với Tiểu Cát: “Tớ nhờ người nhà gửi một ít thuốc tẩm bổ, vừa nhờ người hầm xong, cậu uống vài ngụm.
Có ích cho sức khỏe.”
Người nam diễn viên này chính là nam thứ thứ năm trong phim, chính là nam diễn viên theo đuổi Tiểu Cát.
Tên của cậu ta là Vương Nhất Khả, năm nay 28 tuổi, đối với một diễn viên mà nói, chính là tuổi hoàng kim.
Cộng thêm trong nhà có chút tiền chút thế, cho nên tiềm lực phát triển vô hạn.
Gần đây bởi vì tiết mục thực tế đó, sự yêu lên như diều gặp gió, tiền thù lao trong bộ phim này của cậu ta không cao lắm, chủ yếu là muốn nhờ độ nổi của Thẩm Hà.
Nhưng chiêu này thật sự có tác dụng.
Bởi vì sự tham gia của nhóm người Thẩm Hà, độ sốt của bộ phim này khá cao.
Nên cả Vương Nhất Khả cũng được lộ diện không ít lần.
Bây giờ Vương Nhất Khả hiến ân cần với Tiểu Cát, người của cả đoàn phim đều thấy cả.
Nhưng, mọi người ai đều không lên tiếng.
Có khi, thực sự cần một người như thế, ép Tư Nhiên một chút.
Tiểu Cát đẩy lại: “Không cần đâu, tớ đã không sao rồi! Kem bôi của Mạch Mạch cho tớ không để lại sẹo!”
“Cậu uống một ngụm được không? Tớ hầm cả hơn ba tiếng...” Vương Nhất Khả cứ nhìn chằm chằm lấy Tiểu Cát, đủ thứ năn nỉ.
Tiểu Cát liền thấy ngại, chỉ có thể đưa tay nhận lấy.
Vương Nhất Khả vui mừng, vội tự tay rót một ly cho Tiểu Cát, cẩn thận mà bưng đến trước mặt Tiểu Cát, nói: “Canh này rất tốt, không khiến cho vết thương bị viêm, còn có thể bồi bổ cơ thể.
Cậu ngã lần này, tuy rằng không bị thương bên trong, nhưng nói cho cùng bị thương đến phía ngoài.
Canh này hiệu quả rất tốt đối với việc lưu thông đánh ta máu bầm, thật đó, cậu thử xem, nếu thích tớ lại hầm cho cậu được không?”
Thẩm Hà thấy Vương Nhất Khả ân cần như thế với Tiểu Cát, sắp xem tiếp không nổi nữa.
Tên Vương Nhất Khả này đúng thật thích Tiểu Cát!
Để nhiều nữ minh tinh ở đó không quan tâm, mọi tâm tư đều dùng để đuổi theo sau người Tiểu Cát.
Quả nhiên thứ không có được luôn là tốt nhất!
Tiểu Cát mãi trốn tránh Vương Nhất Khả, Vương Nhất Khả đuổi lại càng hăng say.
Tư Nhiên bên cạnh nhìn cảnh này, cậu ấy hình như không như mấy hôm trước không chút biểu cảm nữa.
Có lẽ là do mấy ngày cùng Tiểu Cát cùng một phòng bệnh, cậu ấy hình như không như lúc trước kiên quyết từ chối Tiểu Cát như thế nữa.
Bây giờ thấy Vương Nhất Khả theo đuổi Tiểu Cát thế kia, ánh mắt cậu ấy cuối cùng có chút không tự nhiên.
Tư Nhiên khẽ ho một tiếng quay người rời khỏi.
Tiểu Cát vừa thấy Tư Nhiên rời khỏi, vừa muốn đuổi theo.
Vu Tiểu Uyển liền dịnh lấy vai của Tiểu Cát, bên tai cô ấy nói: “Nghe tớ, đừng đi.
Tranh thủ lần này mà nắm bắt.”
Tiểu Cát nghe lời mà ngồi xuống, mơ hồ nhìn Vu Tiểu Uyển.
Vu Tiểu Uyển thì lại chỉ cười, chứ không giải thích gì khác.c
Tiểu Cát uống xong canh, Vương Nhất Khả liền vui mừng nói: “Thích chứ? Tớ kêu người đi hầm thêm cho cậu.”
“Cám ơn, nhưng không cần nữa.” Tiểu Cát mở miệng trả lời.
“Không thích sao? Tớ có thể đổi thứ khác được không?” Vương Nhất Khả liền lại nói tiếp: “Cậu yên tâm, tớ đã tìm rất nhiều dược liệu tốt! Có thể hầm rất nhiều loại canh!”
Tiểu Cát do dự một lúc, Vu Tiểu Uyển bên cạnh cười mở miệng nói: “Được đó, thế mấy hôm nay, Tiểu Cát nhờ cậu chăm sóc được không? Chúng tớ vừa hay đều có chuyện bận cả, không chăm sóc cô ấy được.
Vệ sĩ của chúng tớ đều là đàn ông, tay chân vụn về không thích hợp chăm sóc.”
Vương Nhất Khả liền vui mừng ra mặt: “Được chứ, không thành vấn đề!”
Sau đó thì chuyện này cứ thế àm quyết định!
Đoàn phim vẫn tiếp tục quay phim, sau đó Vương Nhất Khả cứ như sứ gải hộ hoa vậy, cứ xuất hiện quanh quẩn Tiểu Cát.
Vương Nhất Khả cũng đúng tiêu chuẩn công tử đào hoa, đặc biệt rất được lòng con gái.
Cậu ấy cứ hay kiếm ra một số trò vặt, để nhận