Lúc này, bên ngoài có người đến thúc giục: “Vẫn chưa xong à? Phu nhân đã giục ba lần rồi!”
Chuyên gia tạo hình lập tức trả lời: “Xong ngay đây, xong ngay đây!”
Nói xong, chuyên gia tạo hình nói với Văn Gian Thanh: “Cậu chủ, xin cậu hãy phối hợp một chút! Cậu cứ cúi đầu mãi như vậy tôi không thể tạo kiểu cho cậu được!”
Lúc này, Văn Gian Thanh mới lưu luyến bỏ điện thoại lên bàn, ngẩng đầu nhìn bản thân trong gương.
Anh như nhìn thấy Vy Vy mỉm cười với mình.
Không biết qua bao lâu, Văn Gian Thanh nghe thấy giọng nói như trút được gánh nặng của chuyên gia tạo hình: “Xong rồi! Cậu Văn, cậu xem còn chỗ nào chưa hài lòng không?”
Ánh mắt Văn Gian Thanh dần sáng rõ, bóng dáng Vy Vy cũng biến mất, chỉ còn lại khuôn mặt và tạo hình tỉ mỉ của anh.
Ánh mắt anh ảm đạm, nói: “Rất tốt.
Cảm ơn mọi người, mấy hôm nay vất vả cho mấy người rồi!”
“Đừng khách sáo, đây là điều tôi nên làm.” Các chuyên gia tạo hình cùng trả lời.
Văn Gian Thanh đứng dậy, quên cả điện thoại, cứ thế rời khỏi phòng.
Cả ngày hôm nay, chắc anh không có thời gian xem điện thoại đâu nhỉ?
Chắc chắn anh và Hạ Thẩm Châu sẽ bận tới tối tăm mặt mũi cho mà xem.
Hết người này tới người khác sẽ chào hỏi họ và họ cũng phải uống rượu và trao đổi danh thiếp hết người này tới người khác.
Tóm lại, chắc chắn anh không thể nhận được tin nhắn của Vy Vy!
Điều anh không ngờ được là, ngay khi anh xoay người bước đi, điện thoại hiện lên thông báo có tin nhắn mới.
Trên màn hình hiện rõ: Chúc cậu sinh nhật vui vẻ.
Vy Vy.
Tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu.
Buổi tiệc xa hoa này cũng không hơn không kém buổi tiệc năm đó của Thẩm Duệ và Thẩm Hà.
Người tới cũng đông hơn, bao gồm người của mọi quốc gia, mọi tầng lớp, mọi nghề nghiệp, mọi lứa tuổi.
Khách khứa được mọi người phân công tiếp đón.
Vậy nên, trong nhà không có ai rảnh rỗi.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà thân là anh chị, tất nhiên phải tiếp đón những vị khách quan trọng rồi.
Kể cả người nhỏ tuổi nhất cũng chịu trách nhiệm chơi cùng đám trẻ.
Cũng chỉ để khách khứa cảm thấy được đón tiếp nhiệt tình thôi.
Ngày hôm nay, mọi người đều mệt bở hơi tai.
Tiễn vị khách cuối cùng đi, Thẩm Hà cảm thấy chân không còn là của mình nữa, cô vừa về phòng đã đá bay giày cao gót, đi chân trần trên nền thảm rồi nằm nhoài trên sofa, không thèm động đậy.
Vu Tiểu Uyển ngồi trên sofa cũng mệt đến mức không nói lên lời.
Lúc này, hai người thợ mátxa bước vào, thả lỏng cơ thể giúp hai cô.
Thẩm Hà không nhịn được kêu lên: “Tiểu Uyển, vừa nghĩ tới còn nhiều em trai, em gái muốn đón sinh nhật 16 tuổi, tớ liền cảm thấy cuộc đời thật tăm tối!”
“Đúng vậy, đợi đến cuối năm, Thẩm Viễn, Thẩn Mặc, Phạm Đậu Đậu, Phạm Đinh Đinh đều tổ chức sinh nhật 16 tuổi, có lẽ càng long trọng hơn buổi tiệc hôm nay!” Vu Tiểu Uyển cũng cảm thấy cuộc đời không còn gì lưu luyến nữa.
Thẩm Hà nện lên sofa: “Tớ có thể mặc kệ bọn họ không?”
Vu Tiểu Uyển cũng hùa theo: “Tớ cũng xin phép không tham dự!”
Nói xong, hai người lập tức ngẩng đầu, vô cùng ăn ý liếc nhìn đối phương, sau đó cùng bật cười.
Sau khi mátxa xong, Thẩm Duệ và hoàng tử Joel cùng nhau bước vào.
Hôm nay, hai hoàng tử vô cùng đẹp trai!
Vu Tiểu Uyển và Thẩm Hà ngồi trước cửa sổ uống sâm banh, nhìn thấy họ bước vào liền nói: “Hai người cũng hết bận rồi?”
Thẩm Duệ và hoàng tử Joel gật đầu nói: “Cuối cùng cũng xong.”
Hai người đều nới lỏng cà vạt, ngồi trên ghế sofa uống trà giải rượu, nói: “Hôm nay coi như xong, tiếp theo thì nhẹ nhàng hơn nhiều.
Khách tới hôm nay đều là những người quan trọng, ai cũng không được tiếp đó sơ sài.
Chúng ta là gương mặt đại diện trong tương lai của nhà họ Hạ nên hôm nay có thế nào cũng phải cố gắng gượng.”
Hoàng tử Joel nói: “Đừng quên cuối năm còn có thêm một buổi tiệc tương tự.”
Nói