Fanny nói tiếp: “Cho dù Sùng Minh không ra tay thì ông cảm thấy nếu như tập đoàn tài chính Hạ Thị muốn ra tay lật đổ nền kinh tế của nước ta, họ sẽ nắm trong bao nhiêu phần thắng? Đến lúc đó, Joel có đứng trên lập trường của chúng ta để ra mặt nói chuyện hay không.”
Thủ tướng càng không nói nên lời.
Fanny nói: “Mặc dù cháu không hiểu rõ về mặt tình cảm cho lắm, nhưng cháu lại hiểu rõ con người Joel, anh ấy vẫn luôn là một người không dễ thỏa hiệp hoặc từ bỏ.
Anh ấy là làm bao nhiêu chuyện vì Hạ Thẩm Hà, vì vậy, bảo anh ấy từ bỏ là chuyện không thể.
Bây giờ, cháu cũng không dám bảo Joel cắt đứt tình cảm.
Cháu chỉ có thể làm cho Joel và Hạ Thẩm Hà không thể công khai tình cảm, lúc đó, chúng ta sẽ vượt biển để lên bờ, tìm kiếm một cơ hội sống sót.”
“Nhưng mà, cháu lại không thể làm gì được Hạ Thẩm Hà.
Bởi vì, như thế sẽ chỉ dẫn đến việc phản tác dụng mà thôi.” Fanny bình tĩnh phân tích: “Nếu như cháu kết hôn với Joel, vậy thì thứ chúng ta đạt được không chỉ gấp đôi mà sẽ là gấp n lần.
Đây mới là kết quả mà tất cả chúng ta mong muốn, nhưng nhất định không thể tham công mà mạo hiểm được.”
Sau khi nghe xong, thủ tướng gật đầu: “Cháu nói đúng, ông quá nóng nảy rồi! Nhưng mà, nếu như Hạ Thẩm Hà mạnh mẽ như thế mà cháu lại chỉ nắm chắc ba phần thắng trong tay, vậy tiếp theo cháu định làm gì?”
Fanny nhướng mày: “Cháu định đi theo mấy bước.
Bước thứ nhất, phải tiếp xúc với Hạ Thẩm Hà trước, sau đó tìm hiểu rõ xem cô ta là người thế nào.
Bước thứ hai, thăm dõ kỹ càng trạng thái tình cảm của hai người họ hiện nay như thế nào, rốt cuộc là yêu đương nồng cháy hay vẫn đang ở trong giai đoạn mập mờ.
Bước thứ ba, nếu như họ đang yêu nhau cuồng nhiệt thì phải làm rõ xem vì sao bọn họ chưa công khai, sau đó lợi dụng sự bất đắc dĩ và khổ tâm trong lòng hai người để chia rẽ bọn họ.
Thứ tư, nếu như họ vẫn đang ở trong giai đoạn mập mờ thì cháu sẽ có cơ hội lớn hơn.
Cháu sẽ dùng hết năng lực và thủ đoạn của bản thân để làm cho Joel thích cháu.
Bước thứ năm, nếu như những bước phía trên không có hiệu quả, vậy thì cháu phải tìm kiếm một con đường khác.
Đó chính là hợp tác!”
“Hợp tác thế nào?” Thủ tướng hỏi.
“Nếu như không thể làm bạn gái thì cũng đừng làm kẻ thù! Cháu sẽ làm cho họ phải nợ cháu một ân tình lớn.
Sau này, nếu như gia tộc của chúng ta cần sự giúp đỡ, bọn họ sẽ dốc sức hỗ trợ.
Đến lúc đó, cho dù chúng ta không thể làm thông gia với hoàng thất thì vẫn có thể chống cự được một đòn đánh lớn trong tương lai.
Coi như là phương án dự phòng vậy.” Fanny bình tĩnh giải thích.
Nghe cháu gái mình nói xong, ánh mắt của thủ tướng trở nên yên tâm hơn.
Cô cháu gái này đúng là niềm tự hào của ông ta!
Lúc nào, cô ta cũng có thể phân tích thấu đáo mọi chuyện một cách bình tĩnh và sâu xa như vậy đấy.
Lúc Thẩm Hà và Fanny đang phân tích năng lực của đối phương thì Quốc Vương cũng vội quay về cung điện của mình, ông gọi em trai mình đến.
Vừa gặp mặt, Quốc Vương không kiềm chế được mà kể khổ: “Có phải lần này anh đã đưa ra một quyết định ngu xuẩn rồi không?”
Joel tỏ ra bất đắc dĩ, anh trả lời: “Em nhớ là em đã nhắc nhở anh từ trước rồi mà! Con gái nhà họ Hạ không hề dễ đắc tội hay dao động đâu.”
“Không chỉ có thế đâu.
Bỗng nhiên anh phát hiện ra, vị công chúa quốc dân của nhà họ Hạ kia xuất sắc hơn rất nhiều so với quốc hoa Fanny của chúng ta.” Quốc Vương than thở: “Đáng tiếc thật, nếu như nhà họ Hạ là con dân của nước chúng ta thì tốt biết mấy, nếu thế, anh sẽ không hề do dự mà giúp đỡ em và vị công chúa quốc dân đó! Joel, anh cũng không còn cách nào nữa cả.
Anh cũng biết, đắc tội với nhà họ Hạ thì sẽ thế nào.
Anh hiểu rõ việc nhà họ Hạ có thể mang đến những lợi ích gì cho đất nước chúng ta.
Nhưng, bây giờ chúng ta không thể để ý đến những thứ đó nữa.
Anh là một Quốc Vương, nhiệm vụ cấp thiết nhất là phải ổn định lại tình hình trong nước.”
Joel gật