Còn mời cái gì mà mời chứ?
Ai còn dám ra tay nữa?
Chẳng lẽ là ngại vừa rồi mình chưa đủ mất mặt sao?
A ha ha, thôi quên đi.
Chịu thua dù sao cũng tốt hơn thua tới ngay cả cái quần cũng không còn chứ?
Mấy người kia đều lắc đầu và xua tay: “Không không không, chúng tôi chịu thua, chúng tôi nhận thua rồi!”
Sắc mặt Fanny đã tái xanh, không khác gì Hulk, người khổng lồ xanh.
Ban đầu, cô ta đã lên kế hoạch rất tốt.
Cô ta muốn Thẩm Hà phải mất hết mặt mũi ở đây, hết ngạo mạn được nữa.
Nhưng kết quả thế nào, đúng là ăn trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo.
Không những cô ta không làm cho Thẩm Hà mất mặt, còn lấy mặt mũi của mình và những người khác bù vào.
Cho nên vẻ mặt Fanny mới có thể kỳ lạ như vậy!
Dù sao Fanny cũng là cháu gái của thủ tướng, cho dù mặt cô ta có xanh như người khổng lồ xanh, trên mặt cô ta vẫn thản nhiên, mở miệng nói: “Cô Hạ, cô tạm tha cho chúng tôi đi! Nếu chúng tôi biết trước cô có bản lĩnh này, cho dù có đánh chết cũng không dám khoe khoang ở trước mặt cô!”
Nghe cô ta nói xong câu đó, những người khác đều không ngừng gật đầu.
Ngày hôm nay, bọn họ quả thật bị ngược tới đau rồi!
Thẩm Hà thả cây cung trong tay xuống và cười rất thản nhiên: “Làm gì có chứ? Kỹ thuật này của tôi còn kém xa thầy tôi! Nếu như các người gặp thầy tôi thì sẽ phải ngạc nhiên trước sức mạnh của ông ấy!”
Lúc này, Cung Tử Á đi đến và đưa cho Thẩm Hà một cái khăn lông.
Thẩm Hà cầm lên, nghiêm túc lau từng ngón tay rồi mới nói thêm: “Đương nhiên, bây giờ thầy tôi rất ít khi gặp người ngoài, chủ yếu là đang tu hành.
Dù sao ngài ấy đã lớn tuổi, không thể nhìn thấy cảnh đẫm máu.”
Cô nói bóng nói gió chính là các người muốn gặp thầy tôi thì phải trả giá!
Đó cũng không phải là người mà các người muốn gặp là có thể gặp được đâu.
Cô vừa nói ra lời này, sắc mặt của những người khác lại càng thêm khó coi.
Thẩm Hà bình tĩnh nhìn bọn họ, nói: “Tôi nghe nói hôm nay còn có hạng mục khác đúng không?”
Fanny lập tức lúng túng nói: “Đám người chúng tôi tập trung lại, chỉ đơn giản là ầm ĩ một chút cho vui thôi.
Bây giờ tất cả đều mệt mỏi rồi, không bằng chúng ta trở lại uống trà, ăn chút gì đó và nghỉ ngơi đã.
Cho dù trà bánh nhà chúng tôi không được bằng nhà mọi người, nhưng cũng có hương vị khác.”
Thẩm Hà cũng không đuổi tận giết tuyệt, bởi vậy mượn bậc thang đi xuống, mở miệng nói: “Cũng tốt, vừa lúc tôi có hơi đói bụng rồi!”
Fanny nhìn thấy được Thẩm Hà đã bỏ qua thì mới thở phào nhẹ nhõm, cô ta dẫn theo mọi người cùng trở lại.
Thẩm Hà đổi quần áo sang trang phục giản dị thoải mái và chiếc giày đế bằng, hoàn toàn lộ ra phong thái của người tới chơi, Fanny nhìn thấy thì trong lòng lại cay đắng.
Quả nhiên, người giúp việc nhanh chóng đưa nước trà và điểm tâm lên, mọi người bắt đầu ngồi và trò chuyện với nhau.
Không quan tâm bọn họ dùng ngôn ngữ gì, Thẩm Hà đều có thể nhanh chóng bắt kịp.
Không quan tâm bọn họ trò chuyện về đề tài gì, Thẩm Hà đều có thể phát biểu được vài cách nhìn của mình.
Sau khi nói chuyện một lúc, bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ cái danh hiệu công chúa quốc dân này tuyệt đối không phải là giả!
Người ta có bản lĩnh thật sự!
Khi mấy người kia nhìn về phía Fanny, ánh mắt lại có phần không đúng.
Fanny nhìn người ta khó chịu lại không tự mình ra mặt, lại kéo những người khác ra làm bia chắn, làm vậy là không đúng.
Cho nên, mấy người hiểu được chuyện này chỉ ngồi lại một lát rồi đứng dậy từ biệt và rời đi.
Cuối cùng chỉ còn lại có mấy người bạn gái trung thành với Fanny vẫn ngồi cùng Fanny xã giao với Thẩm Hà.
Về phần trong lòng bọn họ có cay đắng thế nào, Thẩm Hà đều sẽ không quan tâm.
Trong cuộc trò chuyện này, mấy người kia có người nào là không cảm thấy cay đắng chứ?
Ngày hôm nay bọn họ muốn ra oai phủ đầu với Thẩm Hà lại hoàn toàn hỏng bét, còn bị đối phương chơi lại một trận.
Thẩm Hà phản kích xong cũng không ham chiến.
Khi thấy đã đến giờ, cô lại đứng dậy và từ biệt.
Sau khi Fanny tiễn Thẩm Hà rời đi, cô ta có cảm giác nhẹ nhõm giống như trút được gánh nặng!
Cô ta thật sự không ngờ được công chúa quốc dân lại dũng mãnh đến trình độ này!
Thảo nào người ở bên ngoài đều công tiếc công sức khen ngợi Thẩm Hà như thế.
Hóa ra cô thật sự có bản lĩnh!
Mấy người bạn của Fanny cũng cảm giác như mình vừa sống