Nghe Thẩm Tùng Tý nói vậy, nét mặt của Farina hiện rõ sự thất vọng.
Cung Tử Á nhìn là biết, Farina này chắc chắn là ưng Thẩm Tùng Tý rồi, thế là lén véo Thẩm Tùng Tý một cái, nháy mắt với cậu.
Thẩm Tùng Tý chẳng hiểu ra sao, nhưng cũng biết Cung Tử Á ám chỉ điều gì.
Thẩm Tùng Tý do dự một chút rồi nói: "Cô muốn mời tôi ăn cơm à?"
Ánh mắt Farina Rose chuyển từ u ám sang tươi sáng chỉ trong nhát mắt.
Farina Rose vô cùng vui sướng đáp: "Đúng đúng, tôi muốn mời anh ăn, được chứ?"
Thẩm Tùng Tý thở phào nhẹ nhõm, nói: "Tôi còn tưởng chuyện gì cơ! Làm tôi hết hồn! Được thôi! Chỉ cần cô tôi đồng ý thì tôi cũng ok!"
Lúc này Farina Rose mới vui vẻ, nhấc váy chào nói: "Được rồi, lát nữa tôi sẽ bảo thư ký của tôi đưa danh thiếp tới, chúng ta liên lạc sau nhé?"
"Ừm, vậy đi!".
Thẩm Tùng Tý hào sảng đáp.
Farina Rose vui vẻ rời đi.
Sau khi cô đi, Thẩm Tùng Tý mới hỏi Cung Tử Á: "Chị Tử Á, vừa nãy chị véo em làm gì?"
Cung Tử Á bất lực đáp: "Không có gì, chỉ muốn xem em đã bị úng nước chưa thôi."
Dứt lời, Cung Tử Á cũng xoay người bỏ đi.
Thẩm Tùng Tý khó hiểu: "Chị Tử Á, thế là sao? Sao chị bảo em bị úng nước? Sao có thể chứ? Ngày nào em cũng đi bơi hết đó!"
Cung Tử Á trở lại bên cạnh Thẩm Hà, khẽ nói: "Đã hỏi được.
Hai cô cháu gái của ngài thủ tướng không ưa nhau.
Fanny là cháu gái yêu của ngài thủ tướng, có chuyện gì cũng bàn bạc với Fanny.
Còn Farina từ nhỏ đã không được chiều chuộng, nên tình cảm với Fanny không sâu sắc lắm.
Sau này, Farina từ bỏ sự nghiệp tài chính và chính trị, chuyển sang theo đuổi nghệ thuật, sau khi đạt được một số thành tựu, ngài thủ tướng mới bắt đầu chú ý đến cô cháu gái này.
Vì vậy chuyện Farina bị xô xuống nước vừa nãy, hoàn toàn chịu thay Fanny."
Thẩm Hà mỉm cười, nói: "Tớ cứ tưởng chỉ nước mình mới thích cung đấu, thì ra bọn họ cũng thích à!"
Cung Tử Á cười theo, nói: "Xem ra không đâu là không có tranh đấu! Dù là trong nước hay nước ngoài, ai cũng thích đấu qua đấu lại.
Nhất là trong những gia tộc như vậy, tranh giành cũng là một chuyện rất bình thường.
Chúng ta ít nhất còn có đạo hiếu ràng buộc.
Còn bọn họ thì không đếm xỉa gì đến đạo hiếu gì cả, quyền lợi là tất cả."
Thẩm Hà gật đầu: "Đúng.
Thế nên tớ vẫn thấy nước mình tốt hơn."
Hai người cùng bật cười.
Cung Tử Á lại nói tiếp: "Cứ thế này tớ lại cảm thấy chúng ta có thể siêng qua lại với Farina một chút.
Hơn nữa vừa rồi tớ nhìn là biết, Farina có vẻ rất có thiện cảm với đại thiếu gia nhà họ Thẩm, vì vậy tớ liền gán ghép cho bọn họ quen nhau."
Thẩm Hà khá bất ngờ: "Vậy á? Nhưng cậu chắc chắn tên đầu gỗ kia hiểu ý con gái nhà người ta không?"
Cung Tử Á thở dài, nói: "Đại tiểu thư của tôi ơi, cậu đoán như thần! Thẩm đại thiếu gia quả thực không hiểu ý của Farina, còn bảo người ta không cần khách sáo, hành hiệp trượng nghĩa là chuyện bình thường ở quê hương cậu ấy."
Thẩm Hà không nhịn được phụt cười.
Được rồi, đây mới đúng là phong cách của Thẩm Tùng Tý.
Cái tên đó vẫn luôn không hiểu phong tình như vậy!
Vì vậy từ nhỏ đến lớn chưa từng yêu đương!
Đúng vậy! Thiếu gia nhà người khác, từ nhỏ đã biết ghẹo con gái, yêu đương nhắng nhít rồi!
Còn Thẩm Tùng Tý, cậu ta chỉ cùng ba cậu ta nghiên cứu cách kiếm tiền! Rồi thì nghiên cứu ăn thế nào! Nghiên cứu chơi thế nào!
Trước giờ chưa từng nghiên cứu cách theo đuổi con gái!
Dù sao cậu ta không cần theo đuổi, cũng có một đám con gái theo đuôi!
Thế nên cần gì phải nghiên cứu nữa?
Cũng chính vì vậy, đến tận bây giờ Thẩm Tùng Tý vẫn chưa có mối tình đàu!
Cung Tử Á nói: "Tạm không bàn đến việc Thẩm đại thiếu gia có hiểu phong tình hay không, chỉ cần cậu ấy tiếp cận với Farina cũng đủ khiến Fanny tức giận rồi!