Đi kèm với câu nói này của Tiểu Cát là một loạt những tiếng hoan hô của mọi người, bỗng có người bật pháo giấy ra bắn về phía Tiểu Cát và Tư Nhiên.
Những dải ruy băng sặc sỡ và những cánh hoa tươi cùng bay quanh hai người.
Tư Nhiên nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay của Tiểu Cát, từ từ đeo nhẫn vào ngón tay cô.
Tiểu Cát đã kích động tới mức run rẩy hết cả người lên.
Rốt cục cô cũng chờ đợi được tới ngày hôm nay, chờ tới giây phút này.
Tất cả mọi sự kiên trì và cố gắng đều là đáng giá!
Rốt cuộc cô cũng được như nguyện.
Tiểu Cát đưa tay kéo Tư Nhiên lên khỏi mặt đất.
Vừa đứng dậy, Tư Nhiên liền ôm lấy Tiểu Cát.
Tiểu Cát ôm chặt lấy eo của Tư Nhiên, không thể kìm nén được nữa, nước mắt che hết đi tầm nhìn của cô chỉ trong nháy mắt.
Thì ra tất cả mọi chuyện của ngày hôm nay đều là vì giờ khắc này.
Rốt cuộc thì Tư Nhiên của cô cũng hoàn toàn thuộc về cô rồi.
Tiểu Cát cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Mọi thứ trong giấc mơ đề là những cảnh tượng mà cô mong chờ bấy lâu.
Cô không khỏi cắn vào đầu lưỡi của mình, đau, rất đau.
Điều này chứng minh không phải cô đang nằm mơ, đúng không?
Tiểu Cát khẽ nhắm hai mắt lại, cảm nhận niềm hạnh phúc ngọt ngào, chỉ ước sao giờ phút này có thể trở thành vĩnh hằng.
Không bao giờ phải tách ra nữa.
Mọi người quây thành một vòng, hai người đứng ở trung tâm, tất cả hát bài hát ca ngợi tình yêu.
Tư Nhiên và Tiểu Cát cùng nở nụ cười.
Hai người cứ thế mỉm cười nhìn nhau, pháo hoa vẫn đang nở rộ ở sau lưng, biến thành một đóa hoa hồng kiều diễm trên không trung.
Màn pháo hoa cách bờ biển này khiến không ít những đôi tình lữ phải dừng chân.
Bọn họ nhìn cặp đôi vừa tỏ tình thành công kia, chỉ mong sao có thể hạnh phúc ngọt ngào được như họ.
Chuyện Tư Nhiên và Tiểu Cát xác định mối quan hệ khiến tất cả mọi người trong nhà phải sững sờ.
Ai nấy đều nhận được tin tức tốt này trong cùng một lúc.
Thấy bọn họ rốt cuộc cũng đến với nhau, không biết bao nhiêu người thở phào nhẹ nhõm thay cho họ, đồng thời cũng rất vui vẻ.
Vui vẻ vì hai người có tình cảm với nhau được thành đôi thành cặp!
Tin này được truyền tới nước Y, Thẩm Hà và Joel đồng thời thở ra một hơi.
Má ơi, cuối cùng bọn họ cũng tới với nhau!
Bọn họ mà còn chần chừ nữa, mình cũng không kiên trì nổi nữa rồi!
Vu Tiểu Uyển hào hứng chạy tới tìm Thẩm Hà, hỏi thẳng vào vấn đề: “Bây giờ Tư Nhiên và Tiểu Cát đã tuyên bố chính thức mối quan hệ rồi, khi nào thì tới lượt hai người?”
Thẩm Hà nâng cằm nói: “Ừ, quả thực là chuyện này cần phải công bố ra! Nếu không, những kẻ nông cạn kia vẫn cứ nhào tới mãi.
Nhưng bọn tớ muốn chọn một lúc thích hợp.”
Còn đang nói, điện thoại của Thẩm Hà vang lên, có một tin nhắn mới.
Thẩm Hà liếc nhìn điện thoại, cô lập tức nở nụ cười.
Tin nhắn này là Joel gửi tới.
Anh viết rất đơn giản: “Cũng là lúc chúng ta công khai rồi chứ?”
Vu Tiểu Uyển không đọc được tin nhắn ấy, nhưng cô cũng đoán ra được phần nào vì nụ cười trên mặt của Thẩm Hà, cô cũng cười lên: “Có phải Joel đang thương lượng với cậu chuyện công khai mối quan hệ không?”
Thẩm Hà gật đầu, nhanh chóng gõ chữ trả lời rồi mới ngẩng đầu đáp: “Ừ, anh ấy cũng hơi nôn nóng chút.”
Vu Tiểu Uyển bất đắc dĩ nói: “Anh ấy có thể không nôn nóng được sao? Trụ được đến bây giờ chắc cũng là cực hạn rồi.
Chắc chắn anh ấy phải nhận áp lực rất lớn từ người nhà và phương diện chính trị.
Nhưng bây giờ có thể lấy được tiểu thư của Hạ gia, có khổ hơn nữa thì cũng đáng giá!
Thẩm Hà bật cười ra tiếng: “Người khác hâm mộ thì thôi, giờ đến cậu cũng thế à? Vậy thì cậu kết hôn nhanh lên đi, làm chị dâu chính thức của tớ, trở thành người của Hạ gia!”
Khuôn mặt của Vu Tiểu Uyển đỏ rực lên, cô lườm Thẩm Hà một cái hung dữ rồi nói: “Biết ngay cậu sẽ trêu đùa tớ mà!Dù sao tớ với anh cậu cũng đã đính hôn rồi, kết hôn thì không phải vội, huống chi còn chưa hết năm năm để tang nữa!”
Nói tới để tang,